Kể chuyện làng
-
Những ngày cuối Xuân, khi đang miệt mài với hàng loạt dự án của công ty, chợt nhận được tin nhắn của cô em gái: "Tết hàn thực sắp về, mẹ làm nhiều bánh trùng mật mía lắm, vì biết chị thích ăn”.
-
Có dịp trở lại " miền cổ tích" Ngọc Chiến huyện Mường La tỉnh Sơn La đúng dịp tháng 3 về.
-
Trời dần chuyển sang cái oi bức của cuối xuân đầu hè. Tôi ngó ra ngõ, nom nắng đậu lưng chừng bên tường, ướp vàng vài ba ô gạch.
-
Một buổi trưa đầu xuân ở thành phố oi ả, tôi ngồi an tĩnh đọc sách trước hiên nhà, bỗng nghe tiếng rao lanh lảnh: "Ai mua muối không?; Ai mua muối không?..."
-
Những ngày sau Tết, thời tiết ở Nam Bộ dần trở nên oi nồng. Một ngày đi học về, con gái tôi sốt cao, rôm sảy mọc khắp người.
-
Cũng đâu phải dễ gì mà Vua Tự Đức đã ban cho làng Hành Thiện (xã Xuân Hồng, Xuân Trường Nam Định ngày nay) quê tôi 4 chữ “Mỹ tục khả phong” và “Mười điều ban huấn”.
-
Ký ức về những ngày ở Việt Nam, lang thang dọc những con đường làng mọc đầy hoa xuyến chi từ nhà đến lớp, phút chốc quay trở lại trong tâm trí tôi đến nôn nao.
-
Tiếng lội bì bõm từ cuối bãi như một thứ nhạc hiệu lao động của xóm chòi Ngang, kể từ ngày đám trai tráng chẳng còn bỏ xứ đi khơi biền biệt.
-
Mùa xuân ở quê tôi bao giờ cũng kết thúc sớm hơn những vùng khác đôi chút. Cũng bởi một lý do đơn giản là ra Tết, người nông dân đã bắt đầu xuống ruộng cày cấy để bắt đầu một vụ mùa mới.
-
Ngày Tết, tôi đi phượt vào một quán cà phê có cái tên Nhà quê và thế là những gì tưởng đã ngủ vùi chợt thức giấc với không gian xưa như là những ngọn nến lung linh, soi đường cho kỷ niệm trong ngăn kéo ký ức dắt díu nhau về. Chạm tay vào chiếc xe đạp nơi góc quán bất chợt nhớ lại thuở học trò.