Giá như, vâng! Giá như anh chưa có vợ và tôi không phải là người thứ ba thì có lẽ tôi sẽ là người hạnh phúc nhất.
Cách đây 3 năm, tôi còn nhớ như in đó là ngày 14.2.2014, tôi lúc đó mới 23 tuổi. Vừa tốt nghiệp cao đẳng còn ngơ ngác đi tìm việc. Hôm đó, tôi được con bạn cùng phòng giới thiệu có công ty chị bạn của nó đang tuyển nhân viên truyền thông, kiêm trợ lý cho sếp. Công việc đơn giản, không đòi hỏi cao chỉ cần ngoại hình ưa nhìn, biết soạn thảo văn bản.
Hình minh họa
Mặc dù có chút e ngại, nhưng vì ngày đó tôi cũng đang thất nghiệp, cuộc sống của một đứa con gái nhà nghèo, không cho phép tôi đượng nghỉ ngơi lâu. 2 ngày sau khi nghe thông tin từ đứa bạn, tôi quyết định hoàn thành hồ sơ tới công ty nộp dự tuyển.
Tiếp tôi là một chàng trai rất trẻ (chừng 25 tuổi), tự xưng là nhân viên văn phòng. Anh hào hoa, phong nhã, mãi sau này tôi mới biết đó chính là sếp của tôi. Không mất quá nhiều thời gian cho việc xét tuyển, anh nhận tôi vào làm. Tôi còn nhớ như in, câu nói đầu tiên anh nói sau khi đồng ý nhận tôi vào làm đó là: “Ra khỏi công ty có thể là bạn, còn ở nơi này, tôi muốn chúng ta làm việc như những đồng nghiệp”.
Thời gian dài trôi qua, càng ngày tôi càng ngưỡng mộ anh và bị sự hào hoa, phong nhã của anh chinh phục. Qua nhiều đồng nghiệp khác, tôi được biết anh đã có vợ và hai con. Vợ anh vốn là một nhà thiết kế thời trang có tiếng, cô khá bận với công việc và hay phải đi công tác để anh ở nhà một mình cùng hai đứa con.
Một đứa con gái non nớt, mới lớn như tôi đã hoàn toàn bị anh “hạ gục”. Những lần đi ăn cùng đối tác, được anh kéo ghế, khoác áo cho, thật sự đã làm cho con tim tôi tan chảy.
Người ta thường nói “lửa gần rơm lâu ngày cũng bén” quả thực không hề sai. Chẳng bao lâu tôi và anh lao vào nhau. Anh tìm đủ mọi lý do để có thể được gần tôi hơn, còn tôi thì khỏi phải nói. Tôi dâng hiến cho anh tất cả những gì mình có.
Để có thời gian và điều kiện được ở cạnh tôi, anh đã mua hẳn một căn hộ chung cư cách công ty tôi chừng 3 cây. Lúc nào vợ anh đi công tác thì anh lại tạt qua nhà tôi, thậm chí có lần chúng tôi còn tranh thủ cả giờ nghỉ trưa về nhà tôi chỉ để quấn lấy nhau.
Mọi chuyện sẽ chẳng có gì phải nói, nếu vợ anh không phát hiện ra chuyện giữa chúng tôi. Chị đã tìm tới tôi nói chuyện. Thật khó, và quá bất ngờ, nhưng tôi cũng không thể tránh mặt mãi. Hơn nữa anh vẫn nói với tôi, anh chị không còn yêu nhau chỉ sống với nhau như nghĩa vụ. Đây có thể là cơ hội để tôi có được anh ấy.
Rồi tôi và chị gặp nhau trong một quán cà phê cách nhà tôi không xa. Chị nhẹ nhàng tới mức tôi còn khá bất ngờ. Tôi đã từng nghĩ, có thể khi gặp tôi, chị sẽ phải lao vào tôi mà cào cấu, mà đánh, đấm nhưng chị đã không làm vậy.
Trong câu chuyện của hai người phụ nữ, chị nói với tôi, chị đã sai. Chị muốn sửa sai lầm đó cùng anh vì chị biết anh vẫn yêu chị và thương các con rất nhiều. Chị nói rằng anh chỉ đang lợi dụng thể xác của tôi. Chị đề nghị nếu chỉ vì cần tiền, chị có thể đưa tôi một số tiền để tôi rời xa anh. Hoặc là cầm tiền rồi ra đi hoặc là tôi chấp nhận cùng chị chơi trò thách đố. Nếu tôi đề nghị anh ly hôn, anh chấp nhận thì chị sẽ sẵn sàng ra đi, bằng không thì tôi phải là người ra đi.
Cuộc gặp gỡ của chúng tôi diễn ra vỏn vẹn chỉ trong vòng 10 phút. Tôi không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc thực hiện “trò chơi” của chị. Sau một tuần suy nghĩ, tôi quyết định gặp anh, đề nghị anh lựa chọn. Tuy nhiên, trái hẳn với những gì tôi dự đoán và những lời lẽ anh đã từng nói với tôi, anh khẳng định sẽ không bao giờ rời xa gia đình của anh. Hoặc là tôi chấp nhận mãi mãi chỉ là người thứ 3, hoặc là tôi tay trắng ra đi.
Những ngày đau khổ vừa qua, tôi đã từng nghĩ tới cái chết. Không lẽ người thứ 3 như tôi không có quyền được hưởng hạnh phúc, ngay cả khi tôi đang mang trong mình giọt máu của anh?
Vui lòng nhập nội dung bình luận.