Bị cáo Đỗ Huy Hoàng (sinh năm 1991, ngụ quận Tân Bình, TP.HCM) sinh ra và lớn lên trong gia đình có hoàn cảnh khó khăn. Học hết lớp 10, Hoàng bỏ học chạy xe ba gác để phụ giúp gia đình.
Cách đây gần 10 năm, ở tuổi đôi mươi Hoàng gặp và phải lòng chị N.T.P.L. là một cô gái cùng tuổi, xinh xắn. Lúc ấy, nghèo khó nhưng Hoàng vẫn mơ ước về một mái nhà hạnh phúc, dẫu L. cũng đang lông bông vì không có công ăn việc làm. Quen nhau được một thời gian thì Hoàng và chị L. kết thành vợ chồng.
Lấy nhau về, L. ở nhà, còn Hoàng tiếp tục chạy xe ba gác. Rồi những đứa con lần lượt ra đời, gánh nặng mưu sinh ngày một đè nặng lên chiếc xe ba gác cà tàng của Hoàng. Năm 2014, chị L. đột ngột bỏ đi và sinh sống cùng anh Lương Kiệt L.
Chiều 6/1/2019, Hoàng thấy cuộc gọi nhỡ từ vợ, gọi lại thì nghe bên kia có tiếng cãi nhau nên tắt máy. Một lúc sau, anh L. gọi lại cho Hoàng nói: "Mày gọi cho L. làm gì, mày tin tao tới đâm mày không?".
Sau cuộc điện thoại đó, Hoàng rủ bạn là Đặng Quốc Việt (sinh năm 1985) đi đánh anh L. để trả thù. Trước khi đi, cả hai mang theo dao.
Khi đến tiệm game bắn cá trên đường Âu Cơ (phường 14, quận Tân Bình), Hoàng và Việt thấy anh L. đứng trước cửa liền dùng dao tấn công. Anh L. bỏ chạy vào tiệm game thì Việt đuổi theo chém nhưng được người dân can ngăn.
Anh L. được đưa đi cấp cứu, theo kết luận giám định bị thương tích 56% còn Hoàng và Việt bị truy tố về tội giết người.
Nước mắt của người mẹ
Việt và Hoàng là bạn chòm xóm, cùng làm nghề chạy xe ba gác. Hai năm trước, vợ Việt cũng bỏ đi theo người khác, để lại 3 đứa con nhỏ bơ vơ. Cho đến ngày ra tòa, Việt vẫn chưa hết bức xúc giùm bạn.
"Bị cáo nhiều lần thấy anh L. hăm dọa đánh Hoàng, thậm chí ngay trước mặt bị cáo. Một đằng lấy vợ của người ta, một đằng hăm dọa đánh người ta, sao mà nhịn nổi. Bị cáo thấy hoàn cảnh của Hoàng cũng giống như mình, hiểu được cảm giác bị vợ bỏ rơi, con cái nheo nhóc thế nào nên mới nổi máu anh hùng", Việt nói.
Do đang chấp hành án trong một vụ án khác nên bị hại xin được xét xử vắng mặt và yêu cầu các bị cáo bồi thường 150 triệu đồng. Việt nói rằng mình đồng ý bồi thường nhưng hiện giờ bị cáo không có khả năng bởi cha mẹ đã già không còn lao động được nữa, chạy chợ 2 bữa chỉ đủ tiền nuôi mấy miệng ăn.
Còn Hoàng cũng không khá hơn là mấy. Khi xảy ra vụ án, mẹ Hoàng đã chạy vạy được vài triệu đồng đem vào bệnh viện đưa cho bị hại lo thuốc thang. "Nhưng số tiền ấy chẳng thấm vào đâu, tui lại không làm giấy tờ gì nên bên ấy không chịu. Tui năn nỉ họ nhận tạm 50 triệu đồng để bãi nại cho con tui, nhưng họ đòi 150 triệu. Nếu tui có tiền tui cũng đền để cứu con trai tui, nhưng giờ tui lấy đâu ra số tiền lớn ấy", mẹ bị Hoàng kể trong nước mắt.
Nghĩ đến 2 đứa cháu tội nghiệp ở nhà, bà càng khóc nức nở: "Tui già rồi, bệnh đau suốt. Ngày xưa có nó ở nhà còn phụ ít đồng, giờ mình tui vật lộn với hai đứa nhỏ. Từ khi ba nó bị bắt, hai đứa nhỏ thành thơ thẩn, nhìn chúng nó mà đứt từng khúc ruột".
Từ khi hai bị cáo bị bắt, năm đứa trẻ vốn thiếu tình thương của mẹ, nay cũng không còn sự chăm sóc của cha. Chỗ dựa duy nhất của chúng là ông bà nội, ngoại đã già yếu.
Lời nói sau cùng, Hoàng bật khóc. Không ít lần, Hoàng nói mình rất hối hận. Rằng những ngày trong trại giam, bị cáo luôn nghĩ về nỗi nhọc nhằn của cha mẹ già và sự thiếu thốn của các con thơ khi không có bị cáo.
Với hành vi của mình, Hoàng và Việt bị tòa tuyên phạt 12 năm tù về tội giết người. Còn hành vi bị hại sống chung như vợ chồng với vợ bị cáo Hoàng, cả hai chưa bị xử phạt hành chính về hành vi này nên cơ quan điều tra không xem xét xử lý hình sự về tội vi phạm chế độ một vợ một chồng.