Lãnh cung không còn là khái niệm xa lạ đối với khán giả theo dõi các bộ phim cung đấu. Đây là nơi giam cầm tất cả những phi tử thất sủng, sau này sẽ không một ai trong số họ được gặp lại vua hay trở lại cuộc sống bình thường như trước.
Các phi tử bị nhốt vào lãnh cung, chẳng khác nào phải ngồi tù chung thân, cả đời cũng không còn cơ hội được hoàng đế sủng hạnh.
Trên thực tế, những người từng tham quan Cố cung đều biết rằng, hoàn toàn không có cung nào treo biển "Lãnh cung". Bởi lãnh cung không phải chỉ bất kì một địa điểm cụ thể nào.
Trong hoàng cung, lãnh cung được biết đến là nơi ở của phi tử bị thất sủng. Cho dù không có địa điểm chuyên biệt, nhưng các lãnh cung lại có nhiều điểm tương đồng, một trong số đó là đãi ngộ ở đây vô cùng thấp kém.
Đầu tiên phải kể tới điều kiện sống rất tệ.
Lãnh cung có thể coi là nơi mà mọi người vứt bỏ. Vì không được tu sửa trong khoảng thời gian dài nên cực kì ẩm thấp, đổ nát, không có cửa để có thể đem ra so sánh với chỗ ở của một phi tử bình thường.
Không những thế, môi trường sống xung quanh cũng tiềm tàng nhiều yếu tố gây bệnh, làm hại tới sức khỏe con người.
Một trong những đãi ngộ tệ bạc khác diễn ra hàng ngày tại lãnh cung đến từ các thái giám và cung nữ.
Ngày nay các bộ phim cung đấu khắc họa rõ nét những nhân vật với đầy đủ các chiêu trò tàn nhẫn trong hậu cung, một khi thất thế, chắc chắn sẽ không còn ai đếm xỉa tới họ.
Đó là kết cục chung của các phi tử thất sủng. Vậy nên, sau khi bị đẩy vào lãnh cung, họ chỉ có thể sống bằng sức mình, bên cạnh không còn sự hầu hạ của các thái giám, cung nữ.
Không dừng lại ở đó, thái giám và cung nữ ở đây vốn đã chịu nhiều uất ức trong thời gian dài, cũng sẽ nhân cơ hội ức hiếp các phi tử này để trút giận, bởi suy cho cùng chủ nhân của họ đã bị hoàng đế ruồng bỏ.
Môi trường sống kém đến mức các vật dụng sinh hoạt bình thường cũng không có. Ngay cả những vật dụng sử dụng hàng ngày đều nhờ người khác mang từ bên ngoài vào.
Nói cách khác, nếu như không có ai mang đồ tới thì chỉ có thể nằm chờ chết ở đây. Ăn uống, vệ sinh đều không ai quản, tệ bạc chẳng khác nào điều kiện trong nhà lao.
Ngoài ra, trong lãnh cung thông thường có rất ít người, thậm chí phần lớn thời gian đều chỉ có một mình vị phi tử thất sủng kia. Chúng ta đều biết rằng, con người khi ở một mình quá lâu, chắc chắn sẽ dẫn tới phiền muộn u uất.
Vậy nên đối với những người ở đây lâu, đáng sợ nhất chính là nỗi cô đơn. Lâu dần, ít người giữ được tinh thần minh mẫn bình thường. Do đó, có thể nói đây chính là điều mà người bị đẩy vào lãnh cung sợ nhất, là sự giày vò khủng khiếp nhất.
Thế mới thấy rằng, suy cho cùng xã hội ngày nay thật tốt biết bao, cuộc sống cơ bản nằm trong tay ta, do ta quyết định. Không giống như trong xã hội cổ đại, thiên đường hay địa ngục đều do người khác quyết định.
Phi tử ngày hôm nay được hoàng đế lựa chọn, có thể là điều may mắn nhất, nhưng hôm sau bị ruồng bỏ, thì lại là điều bất hạnh nhất.
Bởi những chuỗi ngày phía sau đó là những chuỗi ngày sống không bằng chết đang chờ đợi họ.