Tôi và anh yêu nhau khoảng 8 tháng thì bố tôi chuyển công tác vào nam, nên tôi theo bố mẹ vào đó sống luôn. Vậy là chúng tôi bắt đầu yêu xa, nhưng chính vì yêu xa và không tin tưởng nhau nên hai đứa đã chia tay.
Mọi chuyện bắt đầu từ 2 tuần trước, tôi nhận được tin nhắn của anh với nội dung: “Mình chia tay nhau đi, anh không thể yêu xa vì anh không có lòng tin khi bạn gái mình không trong tầm kiểm soát”. Đó là mối tình đầu của tôi, tôi đã hứa hẹn, níu kéo anh rất nhiều nhưng không thành nên đành buông tay.
Hôm đó tôi đã khóc rất nhiều và gọi cho Khang - thằng bạn thân để tâm sự. Tôi và nó chơi với nhau từ năm cấp 3, sau khi tốt nghiệp, nó vào nam học đại học, dù vậy chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau. Từ ngày tôi mới vào nam, nó cũng hay qua đưa tôi đi thăm quan, khám phá thành phố.
Khi biết tôi chia tay người yêu, Khang hẹn tôi cùng một vài người bạn nữa đi ăn uống cho thư thả, buông bỏ hết chuyện không vui và tôi đồng ý. Tối cuối tuần trước rồi, nó qua đón tôi và không quên xin phép bố mẹ tôi. Vì hai đứa là bạn thân khá lâu, cũng hay lại nhà chơi nên bố mẹ tôi quý nó lắm, đồng ý cho đi luôn.
Sau khi ăn uống, nhậu nhẹt no say, Khang lại chở tôi về nhà. Nhưng thay vì đưa thẳng về nhà, cậu ta lại tạt qua phòng trọ, bảo tôi đợi để thay cái áo vì nãy uống bia bị đổ ra áo. Do tôi say quá nên Khang không dám để tôi đứng dưới nhà chờ một mình, bèn bảo tôi lên phòng ngồi chờ, nào mà ngờ tôi lại lăn quay ra đó ngủ.
Có lẽ vì có hơi men trong người, không thể kiểm soát được cảm xúc mà hai đứa đã “vượt rào”. Thú thật đó là lần đầu tiên của tôi, dù trước đây có bạn trai nhưng chưa bao giờ tôi dám đi quá giới hạn.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi bắt đầu hoảng loạn khi nhớ lại mọi chuyện, còn Khang đã chạy đi đâu không thấy. Nghĩ thằng bạn có gan làm mà không dám chịu, trốn đi mất nên tôi tức lắm. Nhưng chuyện cũng xảy ra rồi, tôi chỉ biết trách mình không kiểm soát bản thân để nhậu say đến mức đó.
Tôi ôm cả bụng ấm ức bắt xe về nhà, vừa đi vừa lo lắng không biết nên giải thích với gia đình chuyện đêm qua đi chơi không về như thế nào để bố mẹ tin nữa. Vừa về đến nhà, mẹ tôi ra mở cửa và nói:
- Hôm qua ngủ lại nhà bạn mà ngủ nướng tới giờ này mới chịu về. Vào nhà đi, bố đang đợi con về ăn sáng đó.
Tôi xanh cả mặt vì không biết tại sao mẹ lại biết chuyện tôi ngủ lại nhà bạn, nhưng chưa kịp nói thì mẹ lại tiếp lời:
- Hôm qua Khang có gọi cho bố con nói là con qua nhà cái Linh ngủ, vì bố mẹ Linh không ở nhà nên bố mẹ cũng yên tâm, không đợi con về. Lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng nghe chưa, con gái con đứa đi chơi không biết đường về, phải để bạn gọi xin phép hộ thế đấy.
Tôi không ngờ Khang lại sắp xếp mọi chuyện chu toàn đến thế. Sau khi xin lỗi bố mẹ vì chuyện đêm qua, tôi lên phòng tắm gội và lên giường nằm với bao suy nghĩ quẩn quanh. Đang nghĩ miên man thì điện thoại có tin nhắn và không ai khác chính là Khang:
- Mày về rồi hả? Tao đi mua đồ ăn sáng cho mày, nhưng vừa về phòng thì không thấy mày đâu. Tao sợ mày nghĩ quẩn nên vừa điện hỏi bác gái thì biết mày về rồi. Tao xin lỗi, thôi mày nghe máy đi, tao nói chuyện cho tiện.
Vừa đọc xong tin nhắn thì Khang gọi đến, tôi cũng nghe máy xem nó giải thích ra sao.
- Khang xin lỗi, Khang biết đó là lần đầu của My (tên tôi). Yên tâm đi, Khang sẽ chịu trách nhiệm, không trốn đâu. Nói ra My đừng giận, thật ra Khang đã thương My từ cuối cấp 3 rồi nhưng không dám nói vì sợ My không chấp nhận rồi chúng ta không thể thân như trước nữa. Lúc biết My có bạn trai, mình buồn lắm nhưng không làm được gì.
Ngày My nói chia tay người yêu, Khang thật sự rất vui vì cuối cùng cũng có cơ hội đến với My rồi. Chuyện hôm qua cũng là kế hoạch Khang lên trước, mình muốn My là của mình nên mới làm như vậy và Khang hứa sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm.
Chỉ cần My đồng ý, Khang sẽ nói bố mẹ qua hỏi cưới ngay. Nếu không muốn cưới sớm, chúng ta có thể đính hôn trước. Khang biết bẫy My như vậy có phần hèn hạ nhưng mình thật sự rất yêu My, mình thề ngoài My ra mình sẽ không lấy ai khác.
Tôi không thể ngờ cậu bạn hiền lành như cục đất lại lên cả kế hoạch như vậy để dụ tôi sập bẫy. Cảm xúc lúc đó của tôi vừa vui vừa tức. Vui vì nó là người có trách nhiệm, còn tức vì để có được tôi mà nó lại dùng đến cách đó. Trầm ngâm một lúc tôi nói Khang cho tôi thời gian để suy nghĩ lại, và thời gian này cậu ta đừng đến nhà tìm tôi.
Tuy không đến nhưng từ hôm đó đến nay, ngày nào Khang cũng nhắn tin hỏi thăm tôi, xem tôi đã chấp nhận tình cảm của nó chưa. Hơn một tuần rồi nhưng tôi chưa cho cậu bạn thân câu trả lời. Phần vì tôi chưa có tình cảm gì với nó mà chỉ hơi rung động một chút trước tình cảm nó dành cho mình.
Phần vì tự nhiên hai đứa đang là bạn thân, đùng cái nói với bố mẹ cho hai đứa cưới thì bố mẹ sẽ nghĩ gì đây, với lại cả hai vẫn còn đang đi học, nhỡ sau này gặp được người khác tốt hơn thì sao. Tôi lăn quá, tôi nên làm gì bây giờ?