Đài truyền hình Hàn Quốc KBS mới đây đã đăng tải lại 2 video trò chuyện cùng HLV Park Hang-seo với nội dung tri ân những cống hiến của HLV Park trong sự nghiệp cầu thủ và huấn luyện của mình. Hai video được chiếu trên KBS World với bản vietsub chân thực, giúp người xem hiểu rõ hơn về những gì HLV Park Hang-seo chia sẻ.
Nói về xuất phát điểm của mình trong sự nghiệp cầu thủ, HLV Park Hang-seo chia sẻ : "Từ nhỏ tôi chỉ đá bóng trong xóm chứ chưa từng nghĩ sẽ trở thành cầu thủ. Ở quê thời đấy làm gì có khái niệm trường thể thao. Thế nên tôi phải chuyển lên thành phố học trong khoảng 6 tháng. Đó là trường mà HLV Cha Beomgeun từng học nên lúc đó tự nhiên tôi muốn học bóng đá kinh khủng. Thế là tôi nhờ anh rể thân với các thầy ngỏ lời hộ. Các thầy nói "vậy cho cậu ấy thử xem". Thế là tôi bắt đầu sự nghiệp đá bóng.
Tôi bắt đầu là một tiền đạo. Học trường thể thao mới thấy thật ra tôi không có năng khiếu gì. Thân hình tôi không cao lớn nên chỉ còn cách nỗ lực thôi. Thầy tôi hồi đấy bảo: "Cái thằng này chạy như lên cơn điên vậy". Thế nên thay vì kỹ thuật gì đó, tôi chăm chỉ chạy. Mà tôi chạy chậm lắm, làm cầu thủ mà chỉ cao có 1m70, chạy 100m hết 12 giây. Với cầu thủ thế là chậm quá. Nên tôi nghĩ tốc độ đã chậm thế này thì mình phải tăng sức bền. Biết sao được khi tôi không khoẻ như người khác. Dù sao cũng không thể có 2 quả tim, nên tôi phải khắc phục ở độ bền".
Khi người ta đọc lại những bài báo viết về cầu thủ Park Hang-seo, những biệt danh của ông gây chú ý. Với biệt danh "trâu mộng", HLV Park Hang-seo nói: "Từ hồi cấp 2 mọi người cứ gọi tôi là trâu mộng. Tên Hangseo thì đồng âm với trâu mộng mà". Cầu thủ Park Hang-seo năm 20 tuổi đầy hiếu thắng, ông từng dùng đầu húc trọng tài, đến giờ video ấy vẫn rất nổi tiếng.
Chiến lược gia người Hàn Quốc bật cười khi nghe nói các học trò ở tuyển Việt Nam hiện tại so với mình thời trẻ đúng là "thầy nào trò nấy". Ông phân trần: "Thế nên tôi cũng hay tự hỏi chả biết mấy đứa tuyển Việt Nam học thói ấy ở đâu ra. Cũng đã dặn bao lần là thôi đừng thế nữa nhưng thói đấy chắc không sửa được rồi. Nhưng rõ ràng là trọng tài đã phán quyết sai. Chứ có phải tự dưng mà tôi húc ông ấy đâu.
Một biệt danh ấn tượng khác của cầu thủ Park Hang-seo thời ấy là "Park cục pin". Nếu mọi người nghĩ đó là chỉ sức bền của ông thì câu chuyện phía sau lại hài hước hơn nhiều.
"Biệt danh "cục pin" đó là do thầy Mo Jae-ok khi ấy là huấn luyện viên của đội, sáng nào thầy cũng gọi "Park cục pin" ơi. Nên tôi hỏi sao thầy lại gọi em như thế. Thầy bảo tại đầu tôi hói như cục pin tiểu nên mới gọi như thế thôi. Từ đó mọi người cứ gọi là "Park cục pin" hoài. Thì nó không phải câu chuyện đẹp như vậy. Nhưng tôi cũng muốn chơi sao cho mọi người thấy tôi rất háo thắng, biệt danh đó thể hiện cho việc ghét bị thua, cho nên bị gọi như vậy cũng không sao cả.
Nếu là đối mặt 1:1 xong đối phương vượt mình thì động chạm lòng tự trọng lắm cho nên dù bất cứ giá nào tôi cũng phải đuổi theo cho bằng được. Cũng không phải khiêu chiến bằng thực lực mà là lấy thịt đè người mới đúng. Tại mình làm gì có kĩ thuật gì đâu", HLV Park kể lại.
Nói về quyết định giải nghệ khi ở đội tuổi cuối 29, đầu 30, HLV Park Hang-seo chia sẻ: "Thật ra lúc đó tôi chỉ nghĩ giờ mình phải lấy vợ nên tốt nhất cứ giải nghệ thôi. Rồi dần dần các hậu bối xuất sắc hơn xuất hiện và mình bị đẩy ra phía sau. Mình chỉ giỏi mỗi khoản chạy thôi còn hậu bối thì cái gì cũng giỏi nên tôi nghĩ đã tới lúc mình phải giải nghệ rồi".