Năm 1995, Karl Heinz Weigang trở thành HLV đến từ châu Âu đầu tiên dẫn dắt ĐT Việt Nam. Ông được đánh giá cao ở khả năng thổi bùng tinh thần và kỷ luật Đức vào những cầu thủ Việt Nam còn non kinh nghiệm. Chiến lược gia người Đức đã giúp bóng đá Việt Nam lần đầu biết đến danh hiệu ở sân chơi khu vực với tấm HCB SEA Games 1995. Nhưng chỉ 2 năm sau, ông đã ra đi sau những mâu thuẫn không thể hàn gắn với VFF và các trợ lý của mình.
Chỉ có vài tháng chuẩn bị cho SEA Games 1997, Colin Murphy bê nguyên lối đá "kick and rush" của Anh vào những cầu thủ Việt Nam có thể hình nhỏ bé và thể lực không tốt. Điều đó lý giải cho sự kém thuyết phục trong lối chơi và thành tích của ĐT Việt Nam thời điểm đó. Sau khi giúp đội giành HCĐ, ông Murphy thông báo đơn phương chấm dứt hợp đồng.
Ông Alfred Riedl được coi là chiến lược gia có bài bản nhất và cũng may mắn thường xuyên sở hữu thế hệ vàng đang trong giai đoạn đỉnh cao. Thế nhưng, HLV người Áo luôn thiếu may mắn ở những khoảnh khắc quyết định và chưa từng giành chức vô địch nào.
Mặc dù vậy, trong 3 lần dẫn dắt ĐT Việt Nam, ông cũng đã giúp Những ngôi sao Vàng đạt những mốc son chói lọi như Á quân Tiger Cup 1998, HCB Sea Games 2003, tứ kết Asian Cup 2007 hay lọt vào vòng loại thứ ba Olympic 2008.
Xét về số lượng huy chương, HLV Henrique Calisto không bằng ông Riedl nhưng ông vẫn được coi là HLV châu Âu thành công nhất trong lịch sử bóng đá Việt Nam khi đưa ĐT Việt Nam lần đầu vô địch AFF Cup. Ông cũng là HLV châu Âu duy nhất được gia hạn hợp đồng vào năm 2009.
Cuối cùng là HLV Falko Goetz, người từng được nguyên Chủ tịch VFF Nguyễn Trọng Hỷ đánh giá là HLV giỏi nhất từng dẫn dắt ĐT Việt Nam. Mặc dù vậy, ở SEA Games 2011, đội ra về trắng tay với lối chơi bạc nhược. Thậm chí, nhà cầm quân người Đức bị VFF sa thải khi đang đón Giáng sinh ở quê nhà.