Ở nông thôn Trung Quốc, những người cao tuổi thường chuẩn bị quan tài trước tại nhà để phòng khi cần thiết, coi đó như một phần của trách nhiệm cuối cùng đối với bản thân. Trong nền văn hóa coi trọng nghi lễ ở thời xưa, cái chết cũng là một phần quan trọng của lễ nghi, yêu cầu phải tổ chức một lễ tang trang trọng cho người đã khuất.
Từ những quan tài cổ được tìm thấy trong các di chỉ khảo cổ đến những quan tài được sản xuất tại các tiệm phục vụ tang lễ Trung Quốc, chúng đều có điểm chung là một đầu lớn hơn và một đầu nhỏ hơn. Vậy điều này có ý nghĩa gì và có bất kỳ bí ẩn nào không?
Quan tài là một phần không thể thiếu trong nghi lễ tang lễ truyền thống Trung Quốc, phản ánh quan điểm "xem trọng tử như xem trọng sinh". Để phù hợp với cấu trúc cơ thể người và yêu cầu về phong thủy, quan tài thường được làm cho một đầu rộng hơn, cao hơn - một thiết kế nhằm đảm bảo quan tài không chỉ vừa vặn với người đã khuất mà còn phản ánh quan điểm về sự tôn trọng và nhớ ơn.
Thiết kế đặc biệt của quan tài, với một đầu lớn hơn và một đầu nhỏ hơn, không chỉ phản ánh sự tôn trọng và yêu mến người đã khuất mà còn dựa trên những lý do thực tế và tín ngưỡng phong thủy.
Trong quan điểm phong thủy, một đầu to và một đầu nhỏ giúp tối ưu hóa việc chôn cất và bảo vệ linh hồn của người chết. Thiết kế này có thể giúp tránh được sự đổ nước hay hỏa vào quan tài, giảm thiểu nguy cơ hư hại hoặc ảnh hưởng xấu đến thân thể người đã khuất.
Việc thiết kế quan tài với đầu to lớn và đầu nhỏ có thể được coi là biểu tượng của sự kính trọng và tôn trọng đối với người chết. Điều này thể hiện sự chu đáo và quan tâm đến việc chuẩn bị cuộc hành trình cuối cùng của họ.
Các loại quan tài khác nhau được chọn lựa tùy thuộc vào tuổi tác và địa vị của người đã khuất, từ quan tài làm từ gỗ thông, bách cho đến gỗ nanmu cao cấp, thậm chí là gỗ mun sừng được ưa chuộng bởi các tầng lớp quý tộc do khả năng chống mối mọt, chống thối rữa.
Lễ tang trong văn hóa thời xưa ở Trung Quốc không chỉ là một nghi lễ tiễn đưa mà còn là cách thể hiện lòng kính trọng và nhớ nhung đối với người đã khuất, qua đó phản ánh quan niệm sâu sắc về mối quan hệ giữa sinh và tử, giữa người sống và người chết trong tâm thức người xưa.