Trong lịch sử lâu đời của Trung Quốc, có rất nhiều cuốn sách cổ được coi là báu vật. Chúng không chỉ chứa đựng sự kết tinh của trí tuệ Trung Quốc cổ đại mà còn chứa đựng tinh hoa trí tuệ vượt thời gian và không gian.
Nhưng trong số những cuốn sách cổ quý giá này, có ba cuốn sách cổ được mệnh danh là tồn tại nghịch thiên nhất ở Trung Quốc. Một trong số đó có thể nói là khởi nguồn của văn hóa Trung Hoa, có lịch sử hơn 5.000 năm. Cuốn còn lại là một cuốn sách y học cổ xưa, được mệnh danh là kinh điển y học có thể giúp con người sống lại. Ngoài ra, còn có một cuốn sách được coi là thánh thư dành cho người "tu luyện".
Hà Đồ và Lạc Thư là hai hình mẫu bí ẩn được lưu truyền từ Trung Quốc cổ đại. Chúng chứa đựng những nguyên lý sâu sắc về vũ trụ và chiêm tinh học. Chúng được gọi là "Khối lập phương vũ trụ" và luôn được coi là nguồn gốc của nền văn minh Trung Quốc. Hà Đồ Lạc Thư ban đầu không tồn tại dưới dạng sách mà xuất hiện trong cuộc sống của người cổ đại dưới dạng hoa văn. Theo thời gian, những hình mẫu này được thế hệ sau ghi lại và dần dần phát triển thành dạng sách.
Sau khi Phục Hy nghiên cứu Hà Đồ Lạc Thư, ông đã suy ra tiên thiên bát quái, đó là sự hiểu biết sâu sắc về quy luật của vũ trụ và cuộc sống. Hàng ngàn năm sau, Chu Văn Vương đã tính toán thêm 64 quẻ dựa trên công trình của Phục Hy, và hình thành nên cốt lõi của "Kinh Dịch".
Kinh Dịch không chỉ là nguồn gốc của văn hóa Trung Quốc mà còn là một tác phẩm kinh điển quan trọng đã ảnh hưởng đến vô số triết gia và học giả ở các thế hệ sau. Mặc dù hình thức và nội dung của Hà Đồ Lạc Thư, một cuốn sách cổ có niên đại 5.000 năm, đã thay đổi theo thời gian, nhưng trí tuệ và sự mặc khải mà nó chứa đựng vẫn có tác động sâu sắc đến cuộc sống của chúng ta ngày nay. Nó không chỉ là cội nguồn của nền văn minh Trung Hoa mà còn là chìa khóa quan trọng để chúng ta khám phá những bí ẩn của vũ trụ và sự sống.
"Âm Phủ Kinh" là một trong những bí quyết của Đạo giáo và được vô số học viên coi là thánh thư. Tác phẩm kinh điển bí ẩn này, với ngôn từ ngắn gọn và sâu sắc, giải thích tất cả những bí ẩn của thế giới, và được cho là chìa khóa bí mật dẫn đến sự bất tử và thánh nhân. Về nguồn gốc của "Âm Phủ Kinh", người ta nói rằng Lý Thuyên đời Đường đã tình cờ có được nó khi đi thưởng ngoạn nhân gian.
Lý Thuyên từ khi còn nhỏ rất quan tâm đến việc tìm kiếm sự bất tử nên thường xuyên du hành đến những ngọn núi và dòng sông nổi tiếng, với hy vọng đạt được ý nghĩa thực sự của Đạo giáo. Khi đến Tùng Sơn ở Hổ Khẩu Nham, ông đã tìm thấy một gói hàng trong các vết nứt của tảng đá. Bên trong là một cuốn sách cổ viết trên lụa. Khi đọc những từ trong sách. Ông không thể hiểu được nội dung trong cuốn sách. Cho đến sau này, ông du hành đến núi Li Sơn ở Tây An và gặp một ông già tóc trắng. Ông già này nói rằng kinh sách trong tay ông là do Hoàng đế Hiên Viên từ Cửu Thiên Huyền Nữ lấy được.
Trước trận chiến với Xi Vưu, Hoàng Đế từng leo lên núi Côn Lôn và xin Cửu Thiên Huyền Nữ tư vấn về nghệ thuật chiến tranh. Kết quả là Xi Vưu bị đánh bại. Sau khi có được cuốn sách này, Hoàng Đế đã chăm chỉ nghiên cứu nó và cuối cùng có cơ hội cưỡi rồng lên trời.
"Âm Phủ Kinh" tuy chỉ có hơn 300 từ nhưng lại chứa đựng trí tuệ vô hạn. Những người khác nhau hiểu các nguyên tắc khác nhau từ nó. Chẳng hạn, người nghiên cứu siêu hình học có thể hiểu được đạo lý của thần linh và cách trở thành bất tử; người lo việc nước có thể hiểu được phương pháp làm giàu nước yên dân, biết cách trị nước; với người có tài năng quân sự, người đó sẽ có thể hiểu được nghệ thuật chiến thắng với quân mạnh và hiểu cách chỉ huy quân đội. Đây là sức hấp dẫn của "Âm Phủ Kinh", nó có thể thích ứng với những người khác nhau và những thời đại khác nhau, đồng thời mang đến cho họ những sự giác ngộ khác nhau.
Vì nội dung của "Âm Phủ Kinh" quá khó để đọc và hiểu nên nó từng bị coi là sách giả và bị cấm trong lịch sử. Cho đến những năm 1970, một số lượng lớn thẻ tre đã được khai quật từ lăng mộ nhà Hán ở Yinqueshan, tỉnh Sơn Đông. Các chuyên gia phải mất nhiều năm thẩm định mới xác định được tính xác thực của "Âm Phủ Kinh".
Trong lịch sử y học cổ đại Trung Quốc, "Hoàng Đế Nội Kinh" rất nổi tiếng, nhưng ít người biết rằng còn có một loại kinh điển quý giá khác, đó là "Hoàng Đế Ngoại Kinh". Người ta nói rằng vào thời Hoàng Đế có ba thầy y nổi tiếng là Leigong và Qibo, người nổi tiếng nhất chính là Yufu.
Yufu là người có kỹ năng trị bệnh tuyệt vời và đặc biệt có kinh nghiệm trong phẫu thuật. Được biết, Yufu thường không sử dụng các liệu pháp truyền thống như thuốc sắc, châm cứu hay xoa bóp khi chữa bệnh. Ngược lại, ông ta sẽ xác định nguyên nhân gây bệnh thông qua chẩn đoán chính xác, nếu cần phải phẫu thuật, ông ta sẽ trực tiếp dùng dao cắt da, mổ xẻ cơ, thắt gân, loại bỏ hoàn toàn căn nguyên của bệnh. Sau ca phẫu thuật như vậy, bệnh nhân có thể nhanh chóng trở lại bình thường về tinh thần và thể chất. Vì vậy, người ta ca ngợi tài chữa bệnh của Yufu là có thể cải tử hoàn sinh.
Trong những năm tháng cuối đời của Yufu, Hoàng Đế đã cử ba đại thần là Cangjie, Leigong và Qibo, những người đã dành một thời gian dài để phân loại và biên soạn các kỹ năng chữa bệnh của Yufu, tạo thành một tác phẩm kinh điển độc đáo. Tuy nhiên, khi chưa kịp công bố cuốn sách thì Cangjie đã không may qua đời. Sau đó, Yuzhi, con trai của Yufu, đã mang cuốn sách về nhà và chuẩn bị giao lại cho cha mình để sửa lại. Thật không may, gia đình Yufu lại bị hỏa hoạn, tất cả sách thuốc và cả gia đình Yufu và Yuzhi đều biến thành tro bụi. Đây có thể là lý do khiến"Hoàng Đế Ngoại Kinh" bị thất lạc và vẫn chưa được tìm thấy.