Võ Duy Dương (1827 – 1866), là lãnh tụ của cuộc khởi nghĩa chống thực dân Pháp ở Đồng Tháp Mười. Ông nổi tiếng là người có tài, văn võ song toàn. Võ Duy Dương còn sở hữu sức mạnh phi thường, có thể nhổ cả bụi tre mỡ. Nhờ danh tiếng của mình, Võ Duy Dương chiêu mộ được 1.000 quân đồn điền, được triều Nguyễn phong cho chức Thiên hộ, người đời vẫn thường gọi ông là Dương Thiên hộ cũng vì thế.
Cuốn “Nam Kỳ lục tỉnh” cho biết, Dương Thiên hộ từng huấn luyện một đội quân rắn độc số lượng rất đông. Chúng được thả ra vào ban đêm, khiến quân địch thiệt hại nặng nề.
Cụ thể, một hôm nọ đồn Doi bị quân Pháp tấn công, quân ta chống trả kịch liệt nhưng không thể trụ nổi, phải lui về Động Cát. Địch đuổi đến Động Cát thì trời đã tối nên chúng vào nhà trạm đóng quân tạm. Nào ngờ đêm đó quân Pháp nhiều người bỗng lăn ra chết lạ thường, không thể tìm được nguyên nhân.
Trước hiện tượng kỳ lạ đó, quân Pháp hoang mang không dám tiến sâu hơn. Chúng rút trở ra Doi Đồng. Nhưng ở đây chúng bắt đầu nghe được tin đồn Võ Duy Dương có một đội quân rắn thần trợ giúp. Hoảng sợ quá, quân Pháp đành rút về Cao Lãnh. Quân của ta nhờ đó được thế trở lại đóng ở Doi Đồn.
Tháng sau, Pháp lại tấn công Doi Đồn, ta lui vào căn cứ. Như kịch bản cũ, quân địch vào đóng trong Động Cát. Rút kinh nghiệm lần trước nên chúng canh gác qua đêm rất gắt gao. Nào ngờ nửa đêm vẫn có những tiếng la hét thất thanh rồi chết. Sau một hồi tìm kiếm, quân Pháp phát hiện ra hang rắn, quyết định đổ dầu đốt luôn cả hang.
Lúc này đây khói lửa mịt mù, trời bỗng nổi giông gió. Một con rắn hổ mang to lớn ở đâu phóng đến, lăn vào lửa, nhe răng đe dọa. Quân Pháp thấy vậy thì hoảng loạn bỏ chạy giữ thân. Đúng lúc đó, nghĩa quân do Huấn Hiệu đốc chiến kéo đến tấn công. Trận đó quân ta thắng lớn, giết cả tên chỉ huy của địch.
Có thể nói, đội quân rắn độc đã trợ giúp Dương Thiên hộ rất nhiều trong cách đánh giặc. Đội quân này cũng cho thấy mưu lược của vị thủ lĩnh này trong trận mạc.