Tôi làm công nhân nhà máy bao bì, lương được 6 triệu. Biết mình xấu trai, bố mẹ chỉ là nông dân nên tôi lượng sức mình, chỉ dám làm quen những cô gái làm công nhân giày da gần nhà.
Hương quê tận Yên Bái xuống đây đi làm, thuê một phòng trọ ở cạnh nhà tôi. Hình thức cô ấy nhỏ nhắn, ưa nhìn, tính tình xởi lởi. Sau 4 tháng tìm hiểu yêu đương, Hương muốn chúng tôi làm đám cưới.
Tuy nhiên, lúc đó, gia đình tôi đang có việc phải lo nghĩ, bố mẹ tôi có miếng đất trồng rau sắp được đền bù nhưng phía chủ đầu tư chưa đưa ra số tiền thỏa đáng. Vì vậy, chúng tôi đang phải liên kết với các gia đình để thỏa thuận lại.
Ảnh minh họa
Nào ngờ, Hương báo tin có thai 2 tháng nên việc cưới xin không thể trì hoãn. Đêm tân hôn, cô ấy mới thú nhận với tôi, việc có thai chỉ là sự nhầm lẫn. Cô ấy nói, có lẽ vì cô ấy quá khao khát có con nên cơ thể đã có những báo hiệu giả.
Tôi bị hụt hẫng khủng khiếp. Cảm giác như mình bị lừa nhưng vì chuyện đã rồi, tôi đành phải tìm cách bao che cho vợ khi bố mẹ hỏi chuyện.
Khi chúng tôi có con trai 3 tuổi, tôi xin bố mẹ ra thuê nhà vì nhà bố mẹ tôi quá đông người, ngoài ông bà còn vợ chồng anh trai tôi và 2 đứa cháu nhỏ nghịch ngợm. Bố mẹ tôi đồng ý nhưng cũng không chia cho tôi bất cứ khoản tiền nào để chúng tôi làm vốn.
Tôi đành tu chí làm thêm giờ để bù vào khoản thuê nhà 1 triệu. Nhưng vợ tôi không hài lòng, cô ấy luôn miệng cằn nhằn, chê bai tôi kém cỏi, bất tài, tiền lương vài triệu thì suốt đời chịu cảnh nhà thuê, đói khổ.
Cô ấy còn cạn tình đến mức muốn tôi về nhà bố mẹ đòi chia đôi mảnh đất bố mẹ và anh trai tôi đang ở nếu họ không đưa khoản tiền đền bù miếng đất dạo trước. Tôi không đồng ý thì cô ấy đay nghiến, chửi rủa tôi không tiếc lời.
Bực bội, chán nản với cô vợ ghê gớm, tôi lao vào cờ bạc, chơi lô đề với mong muốn đổi đời thật nhanh. Tiền lương tôi đưa vợ 3 triệu chi ăn uống, còn lại 3 triệu tôi nướng vào trò đỏ đen.
Thắng ít thua nhiều, tôi cay cú cố gỡ gạc nên đi vay lãi ngày, số tiền nợ nần đội lên nhanh chóng, tôi phải bán xe máy trả nợ. Vợ tôi được thể, suốt ngày đêm ra rả mắng nhiếc chồng khiến tôi không có giờ phút nào được nghỉ ngơi bình yên dưới mái nhà như nhiều người đàn ông có gia đình.
Tôi nghĩ, lẽ ra cô ấy phải tỉ tê khuyên nhủ tôi để tôi tỉnh ngộ hoặc ngọt ngào nhờ tôi làm việc này việc kia để tôi cai nghiện lô đề, cờ bạc. Nhưng cô ấy tệ bạc đến mức xui con trai nói trống không, văng tục với bố để hả giận. Tôi tức giận đánh con thì vợ gào thét, chửi bới.
Vợ tôi chỉ khát tiền, tôi lao vào cờ bạc cũng vì vợ con chứ đâu phải vì sướng thân tôi. Đêm nào tôi cũng phải nghiên cứu số má, rải con đề con lô để kiếm thêm chút đỉnh.
Một lần, cạn tiền trong túi, tôi buộc phải lấy xe máy vợ đi cầm đồ để có tiền đánh bạc. Vợ tôi không chỉ chửi rủa tôi như mọi lần, cô ta xông vào đấm đá tôi túi bụi. Tôi đẩy vợ ra thì cô ta như ‘bốc hỏa’ lao vào đòi đánh tiếp.
Đó cũng là lần đầu tiên tôi đánh vợ, hàng xóm chạy sang can ngăn, tôi vẫn cho vợ mấy cái tát nảy lửa. Ai ngờ, sau cú đánh đó, cô ta gọi điện báo công an tới can thiệp và bỏ tới nhà bạn thân ở.
Sự việc lan ra khắp làng khiến tôi vô cùng mất mặt và uất ức. Tôi muốn ly dị vợ ngay lập tức nhưng bố mẹ, anh em, bạn bè xúm lại phân tích, ngăn cản, nói đỡ cho cô ta. Một người vợ tham tiền, quá quắt như thế sao tôi phải tiếc, chỉ là con tôi còn nhỏ, tôi thương con đứt từng khúc ruột.
Tôi phải làm sao đây, mong mọi người cho tôi lời khuyên.
(*) Tít bài đã được Dân Việt đặt lại.