Kiếm Ma Độc Cô Cầu Bại
Độc Cô Cầu Bại hiệu là Kiếm Ma, là một nhân vật hư cấu trong các tiểu thuyết võ hiệp của nhà văn Kim Dung, được xem là một trong số những nhân vật có võ công cao nhất trong các tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung, là thiên hạ vô địch.
Độc Cô Cầu Bại được đề cập đến chi tiết trong hai bộ tiểu thuyết Thần điêu đại hiệp, Tiếu ngạo giang hồ và rất ngắn gọn trong bộ Lộc đỉnh ký. Độc Cô Cầu Bại chưa từng xuất hiện trong các tình tiết của tiểu thuyết mà chỉ để lại những triết lý đặc sắc về kiếm thuật.
Tên của Độc Cô Cầu Bại có nghĩa là Cô độc một mình cầu được bại trận, biểu thị khả năng kiếm thuật thần thông của nhân vật này. Các nhân vật có thể coi là truyền nhân của Độc Cô Cầu Bại là Dương Quá trong Thần điêu đại hiệp, Phong Thanh Dương và Lệnh Hồ Xung trong Tiếu ngạo giang hồ.
Tạo hình Độc Cô Cầu Bại trên phim.
Trong xuyên suốt các tác phẩm Kiếm hiệp nổi tiếng của nhà văn Kim Dung, Độc Cô Cầu Bại được coi là một nhân vật huyền thoại, từ thuở võ lâm sơ khai, ông đã được người trên giang hồ tôn là đệ nhất cao thủ bởi bộ kiếm pháp tuyệt học Độc cô cửu kiếm đặc tính dùng vô chiêu chiến thắng hữu chiêu.
Uy lực của nó cũng gần như bao trùm mọi loại võ công khác trên thiên hạ, khi có thể khắc chế mọi môn binh khí, chưởng pháp, nội công.
Thậm chí, cả một người không có nội lực cũng có thể nhờ Độc cô cửu kiếm đả thương một võ lâm cao thủ khác.
Tên gọi Độc cô cửu kiếm của môn kiếm pháp này bắt nguồn từ việc nó có 9 chiêu thức chính: Tổng quát thức, phá kiếm thức, phá đao thức, phá chưởng thức, phá thương thức, phá tiên thức, phá sách thức, phá tiễn thức, phá khí thức.
Đúng như tên gọi, mỗi thức của Độc cô cửu kiếm chính là khắc tinh của một loại binh khí, chưởng pháp cũng như ám khí.
Ví dụ một tay cao thủ sử dụng đao pháp gặp, chắc chắn sẽ không tránh nổi kết cục thảm bại. Ám khí, cung tên sẽ trở thành vô dụng trước, còn chưởng pháp, khí công gặp phải Phá chưởng thức, Phá khí thức e rằng cũng chẳng thể tung hoành nổi nửa chiêu.
Tiêu Dao Tử
Trong Thiên long bát bộ, Tiêu Dao Tử là tổ sư sáng lập phái Tiêu Dao, tuy nhiên không có nhiều thông tin về thân thế cũng như cuộc đời của ông, nhưng thông qua các để tử của ông. Tiêu Dao Tử được nhiều người đọc đánh giá là một trong số những nhân vật có võ công và nội lực cao nhất trong các bộ tiểu thuyết của cố nhà văn Kim Dung. Ông tự mình sáng tạo ra tuyệt học riêng và truyền lại cho ba người đệ tử. Theo thứ tự nhập môn, họ bao gồm Thiên Sơn Đồng Lão, Vô Nhai Tử và Lý Thu Thủy. Sau này truyền đến Hư Trúc thì môn phái này không xuất hiện thêm nữa trong các tiểu thuyết khác của Kim Dung. Bảo vật trấn phái của chưởng môn Tiêu Dao là một chiếc nhẫn bằng bảo thạch.
Tiêu Dao Tử được ví von vượt qua giới hạn của người phàm. (Ảnh minh họa).
Thậm chí, nhiều fan cho rằng với việc sáng tạo ra vô số ra môn võ công trác tuyệt, cải lão hoàn đồng, hay khinh công, ám khí bậc nhất thiên hạ, Tiêu Dao Tử đã vượt qua giới hạn con người, đắc đạo thành thần tiên.
Vương Trùng Dương
Trong Anh hùng xạ điêu, Vương Trùng Dương mất trước khi thời đại Xạ Điêu bắt đầu. Những câu chuyện về ông thường được kể thông qua sư đệ Chu Bá Thông và các học trò của ông.
Vương Trùng Dương là người số một trong Võ Lâm Ngũ Bá.
Theo đó, Vương Trùng Dương vốn khởi nghĩa chống quân Kim nhưng không thành. Ông quay về núi Chung Nam lập ra phái Toàn Chân. Ông lại có tình cảm với nữ hiệp Lâm Triều Anh nhưng không kết hôn, khiến nàng giận dỗi, chiếm lấy Hoạt tử nhân mộ của ông ở trên núi Chung Nam, từ đó hai người không nhìn mặt nhau.
Vương Trùng Dương từng có tình cảm với nữ hiệp Lâm Triều Anh.
Tại Hoa Sơn luận kiếm lần thứ nhất, Vương Trùng Dương được bầu là người võ công cao nhất, hiệu là Trung Thần Thông, được giữ bộ Cửu âm chân kinh. 4 người còn lại là Đông Tà Hoàng Dược Sư, Tây Độc Âu Dương Phong, Nam Đế Đoàn Trí Hưng và Bắc Cái Hồng Thất Công.
Khi bệnh nặng, sắp mất, lo Âu Dương Phong tìm đến lấy chân kinh, ông đã giả chết để chờ Âu Dương Phong đến và chỉ bằng một chiêu Tiên thiên công, ông đã đánh bại Tây Độc Âu Dương Phong, phế bỏ môn võ Hàm mô công của hắn mà phải 20 năm sau, Âu Dương Phong mới khôi phục được.
Võ công của Vương Trùng Dương là vô địch khi còn sống, nhưng Kim Dung lại không nói đến xuất xứ võ công của ông, chỉ nói Vương Trùng Dương từng là một lãnh tụ chống nhà Kim, sau đó thất chí nên xuất gia làm đạo sĩ, tu tập các phép dưỡng sinh của Đạo gia. Từ đó ta có thể tạm suy luận rằng võ công của ông được sáng tạo bằng cách tổng kết các phép cận chiến từ chiến trận và phép khí công của Đạo gia.
Tiên thiên công là môn nội công thượng thặng của Vương Trùng Dương, có tác dụng đả thông kỳ kinh bát mạch, tu luyện đến mức tận cùng cũng không thua kém gì Cửu âm chân kinh vì theo lời Vương Trùng Dương, có luyện thêm nữa cũng chỉ là thiên hạ đệ nhất mà thôi. Và thực chất ông giành Cửu âm chân kinh chỉ để cho thiên hạ thái bình...