Theo đơn tố cáo của bà Võ Thị Bảy (SN 1957, ngụ xã Đức Liễu, huyện Bù Đăng, tỉnh Bình Phước), con gái bà là N.T.M.T (sinh ngày 12.2.1997, học sinh lớp 10) bị Trần Phú Hải (SN 1994, ngụ cùng thôn) và Phạm Anh Tuấn (SN 1995, ngụ xã Nghĩa Bình, huyện Bù Đăng) tổ chức hiếp dâm vào các ngày 27.1 và 29,1, nhưng vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật vì chưa đủ 18 tuổi.
Công văn của Công an huyện Bù Đăng thông báo kết quả xử lý đơn của bà Võ Thị Bảy |
Chuốc rượu để hiếp
Trò chuyện với chúng tôi, T. kể, khoảng 19 giờ ngày 27.1, bạn cùng lớp tên My rủ T. đi chơi với Hải, Tuấn và bị ép uống rượu. Được một lúc, T. nhờ Hải chở về nhà. Khi lên xe, T. nhớ còn người nữa ngồi phía sau đỡ nhưng sau đó thì không biết gì nữa. Đến khoảng 9 giờ ngày 28.1 tỉnh dậy, T. thấy quần đứt nút, người đau ê ẩm, Hải nằm cạnh trên giường. Sau này T. biết đó là nhà trọ An Bình (xã Đức Liễu).
11 giờ ngày 28-1, Hải gọi một người tên Hậu tới chở cả hai ra quán cà phê gần UBND xã Đức Liễu. T. yêu cầu chở về nhà nhưng Hậu chở đi lòng vòng rồi vào một quán cà phê ngồi cho tới chiều. Nhận được tin nhắn của My với nội dung “mẹ mày đang đi tìm”, T. lại yêu cầu Hải đưa về nhưng Hải lờ đi, chờ đến tối lại đưa T. vào nhà nghỉ để tiếp tục cưỡng hiếp nhưng bị T. chống cự quyết liệt.
Trưa 29.1, Hải lại đưa T. ra quán cà phê gặp Tuấn. Do bị bỏ đói 2 ngày, quá mệt, T. ngủ thiếp đi. Đến tối 29.1, Hải đưa T. ra quán ăn cơm, nói Tuấn sẽ chở T. về nhưng Tuấn lại chở thẳng vào nhà nghỉ rồi cưỡng hiếp dù bị T. cắn vào tay chảy máu.
Theo kết luận của bác sĩ Bệnh viện Đa khoa huyện Bù Đăng, toàn thân T. có vết trầy xước; mắt, cổ, hai đùi bị bầm tím; màng trinh rách nhẹ, xung quanh trầy nhẹ.
Bà Bảy làm đơn tố cáo ra công an, thế nhưng sau khi làm việc với Hải, Tuấn, Công an huyện Bù Đăng cho cả hai về nhà.
Chỉ xử lý hành chính!
Bức xúc, bà Bảy gửi đơn kêu cứu đến nhiều cơ quan chức năng. Ngày 19.4, Công an huyện Bù Đăng có công văn gửi Thanh tra Công an tỉnh Bình Phước, Huyện ủy, Hội Cựu chiến binh huyện Bù Đăng và bà Bảy thông báo về kết quả xử lý đơn. Theo đó, ngày 9.2, công an huyện đã ra quyết định khởi tố vụ án hình sự, khởi tố bị can, bắt tạm giam Hải về tội “Giao cấu với trẻ em”. Đồng thời gửi công văn sang VKSND cùng cấp để đề nghị phê chuẩn quyết định khởi tố bị can và lệnh tạm giam Hải.
Tuy nhiên ngày 17.2, VKSND huyện Bù Đăng ra quyết định không phê chuẩn lệnh tạm giam Hải với lý do tài liệu, chứng cứ do công an huyện thu thập không đủ căn cứ để VKSND phê chuẩn lệnh tạm giam.
VKSND huyện yêu cầu công an làm rõ một số tình tiết, như: giấy khai sinh (quá hạn) do xã Đức Liễu cấp cho Hải vào năm 1998 xác định Hải sinh ngày 15.1.1994; còn theo cha mẹ Hải và người làm chứng cung cấp thì Hải sinh ngày 24.2.1994. Ngày Hải thực hiện hành vi phạm tội là ngày 27.1.2012, nên chưa đủ tuổi chịu trách nhiệm hình sự. Cần giám định xương của Hải để xác định độ tuổi nhưng yêu cầu này vượt quá khả năng điều tra của cơ quan CSĐT công an huyện.
Đối với Tuấn, Công an huyện Bù Đăng cho rằng Tuấn sinh ngày 15.4.1995, thời điểm phạm tội chưa đủ 18 tuổi, không xử lý về mặt hình sự mà sẽ xử lý… hành chính!
Bỏ lọt tội phạm
Luật sư Nguyễn Định Tường thuộc Đoàn Luật sư TPHCM, khẳng định Cơ quan CSĐT huyện Bù Đăng áp dụng điều 115 BLHS (tội giao cấu với trẻ em) là không phù hợp đối với can phạm. Bởi lẽ điều 115 chỉ áp dụng với người đã thành niên mà giao cấu với trẻ em (không áp dụng những người chưa thành niên). Trường hợp này phải áp dụng điều 114 BLHS (tội cưỡng dâm trẻ em, trẻ em từ đủ 13 tuổi đến dưới 16 tuổi), thuộc trường hợp nhiều người cưỡng dâm một người, phạm tội nhiều lần.
Ngoài ra, thời điểm phạm tội, Hải sinh ngày 24.2.1994 đã 17 tuổi 11 tháng, Tuấn sinh ngày 15.4.1995, đã hơn 16 tuổi 9 tháng. Cả hai đều đủ tuổi chịu trách nhiệm hình sự. VKSND huyện không phê chuẩn lệnh tạm giam Hải là sai quy định pháp luật.
Khoản 1 và khoản 2, điều 12 BLHS (về tuổi chịu trách nhiệm hình sự): “Người từ đủ 16 tuổi trở lên phải chịu trách nhiệm hình sự về mọi tội phạm”; “Người từ đủ 14 tuổi trở lên, nhưng chưa đủ 16 tuổi phải chịu trách nhiệm hình sự về tội phạm rất nghiêm trọng do cố ý hoặc phạm tội đặc biệt nghiêm trọng”.