Năm nay tôi chưa tròn 19, xinh đẹp, thông minh, đa tài nhưng lại quá
ngây thơ và dễ tin người. Ba năm trước khi bắt đầu học ở một ngôi trường
THPT đáng mơ ước, tôi đã quen và yêu một người con trai. Suốt 2 năm
tình yêu rất đẹp, đáng ngượng mộ, mọi chuyện bắt đầu khi chuẩn bị thi
tốt nghiệp THPT.
Anh có quan hệ vụng trộm với một người con gái khác, tôi vô cùng đau khổ
vì điều đó. Một thời gian dài không ăn không uống, sống như một cái xác
vô hồn. Anh cuối cùng đã chọn tôi nhưng mọi người cũng biết rồi đó,
không thể nào còn là một tình yêu trọn vẹn như ngày đầu.
Ảnh minh họa
Để giữ gìn tình yêu, tôi ngu ngốc tin theo những lời hứa mà trao thân
cho anh, kết quả đã có thai. Anh quyết tâm ép tôi phải bỏ đứa bé, nếu
không sẽ chia tay. Lại một lần nữa, tôi phải chịu đựng sự dằn vặt giữa
con và người yêu.
Một cô gái chỉ 18 tuổi, chưa thi tốt nghiệp, chưa thi
đại học, chưa có gì trong tay, còn quá non nớt trong suy nghĩ, cuối cùng
phải chọn bỏ con và vì chuyện đó, tôi phải uống thuốc chữa bệnh stress
trong một thời gian dài.
Trong lúc đó, anh vẫn lén qua lại với người con gái kia, không hề ngó
ngàng gì tới tôi. May mắn là thời gian trôi đi, cuối cùng tôi cũng vượt
qua khoảng thời gian kinh hoàng đó, tha thứ và anh đã quay lại với mình,
quan tâm, chăm sóc như xưa, ra mắt gia đình hai bên. Tại sao anh lại
thay đổi tôi cũng không biết, có lẽ vì cảm thấy có lỗi, vì vẫn còn tình
cảm chăng?
Dù không muốn nhưng tôi vẫn phải làm chuyện đó khá thường xuyên vì sợ
anh giận. Khó khăn mới tìm lại được tình yêu và tôi không muốn đánh mất
nó. Hàng ngày, cảm giác tội lỗi với ba mẹ, sự sợ hãi luôn chiếm giữ cảm
xúc, từ một cô gái hoạt bát, hay cười tôi dần trở nên im lặng, ít nói.
Anh còn quan hệ tình cảm với rất nhiều người con gái khác. Tôi đau khổ,
tuyệt vọng, tự tử nhiều lần nhưng không thành.
Dường như số phận thật biết trêu người, tôi một lần nữa có thai, đứa bé
đã trở thành tia hy vọng sống lớn nhất của mình, tôi trở nên vui vẻ hơn,
biết chăm sóc sức khỏe của mình hơn. Nhưng anh dùng lời ngon tiếng ngọt
dụ tôi bỏ đứa nhỏ lần nữa (dù biết bỏ lần nữa thì gần như tôi sẽ không
thể làm mẹ được).
Anh còn đe dọa, chửi bới, uy hiếp và cuối cùng đánh
tôi, đá vào bụng khiến tôi phải nhập viện. Đến bây giờ cái thai đã được 5
tháng tuổi. Ba mẹ đã biết và yêu cầu phía nhà trai chịu trách nhiệm
nhưng tất cả thành viên nhà đó đều im lặng, xem như không hề có sự tồn
tại của đứa nhỏ.
Giờ tôi nên làm sao đây? Giờ anh công khai quen người khác. Vài năm nữa
thôi anh sẽ trở thành bác sĩ, cả nhà anh đều có truyền thống làm ngành
y. Tôi đã lỡ uống thuốc tránh thai khẩn cấp, uống thuốc chữa bệnh
stress, đứa bé có thể sẽ phát triển không bình thường, nó càng cần có ba
lẫn mẹ để bao bọc khi chào đời.
Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên.