Dân Việt

Chuyện chưa kể về những người vượt biên dạt vào Cù Lao Chàm

26/09/2012 13:33 GMT+7
(Dân Việt) - Những con tàu của những người vượt biên hồi cuối thế kỷ trước đều chọn Cù Lao Chàm (Hội An - Quảng Nam) làm nơi dừng đỗ sau những tháng ngày kinh hoàng trên biển nhưng không đặt chân được đến bờ ảo vọng...

Dòng đối lưu kỳ lạ của khu vực biển miền Trung đã ban cho hòn đảo nhỏ nằm cách đất liền hơn chục km một đặc ân chẳng hay ho gì: Những con tàu trôi dạt, mất phương hướng trên toàn dải miền Trung hầu như đều được dòng biển đưa về đây. Ông Nguyễn Văn An - Chủ tịch UBND phường Tân Hiệp (tên gọi mới của hòn đảo này) cho biết: “Hồi đầu thập kỷ 80 của thế kỷ trước, vào mùa biển lặng hầu như tháng nào cũng có vài con tàu vượt biên trôi dạt vào đây.

img
Lương thực trồng trên đảo Cù Lao Chàm chỉ đảm bảo 20% nhu cầu.

Con mồi của nghề “buôn sóng”

Tất cả những kẻ vượt biên dạt vào Cù Lao Chàm đều là nạn nhân của một tổ chức lớn hoạt động khắp miền Trung chuyên lừa đảo những người mơ một cuộc sống ảo tưởng bên kia đại dương. Xúi giục và vẽ lên một cuộc sống như mơ khi rời bỏ quê hương: Tàu ra khỏi hải phận Việt Nam sẽ có tàu nước ngoài đón và đưa vào các trại tị nạn.

Tại các trại tị nạn ấy thì chỉ cần khai “Ra đi vì phản đối chế độ tại Việt Nam” là sẽ được lo chỗ ăn, chỗ ở rồi sau đó tùy theo nguyện vọng sẽ được đưa đến Mỹ hoặc Canada để nhập quốc tịch và sinh sống. Tại những đất nước mới mẻ này nếu là người Việt Nam sang xin tị nạn chính trị thì sẽ được chính phủ sở tại lo công ăn việc làm ổn định có thu nhập trung bình khá trở lên (so với nền kinh tế đất nước đó)…vv và vv… Nghe thế thì ai chả mê.

Nửa đêm, những kẻ lừa đảo đưa đoàn người lên tàu với những người lạ mà họ tưởng là thủy thủ đoàn. Tàu ra khơi và khi trời sáng rõ mọi người mới tá hỏa: những con tàu chắc chắn, hiện đại như cam kết thực ra là những thuyền đánh cá mục nát được sơn sửa qua loa, và đoàn người này lại cứ nghĩ đoàn người kia là thủy thủ đoàn, thực ra chả có ai là thủy thủ cả, người cầm lái cũng là một ông “giời ơi đất hỡi” nào đó đang tìm đường vượt biên mà thôi. Nhưng khi biết sự thực thì mọi việc đã rồi và không có đường lùi cho đám người khốn khổ ấy nữa.

Nhường cơm cho những kẻ phản bội

Anh Nguyễn Văn Lợi giờ làm nghề chèo thuyền nan đưa khách đi thăm những cảnh đẹp quanh Cù Lao Chàm kể: “Hồi đó thấy con thuyền vượt biên nào dạt về đây là tụi tôi lại sợ hú hồn. Dẫu bọn họ là kẻ phản bội đất nước nhưng vẫn là con người đồng bào với mình. Vẫn phải lo cho họ cái ăn”. Hóa ra cái cơ sự của việc sợ này là vì… đói.

Hơn 20 năm trước, Cù Lao Chàm nghèo xác xơ. Mỗi con tàu vượt biên dạt vào đây kéo theo vài chục con người như lũ ma đói, không cho họ ăn thì tội nghiệp mà cho họ ăn thì lương thực dự trữ của các gia đình trên đảo nào có bao nhiêu. Nhưng rồi cùng là con người với nhau cả, vẫn phải dốc ngược thùng gạo ra để ra để cứu mạng nhau.

Những kẻ lừa đảo xúi giục người vượt biên đều nhận mình là có chân trong “hội kín”, “hội hở” gì đó có rất có thế lực tại Mỹ, Canada. Nạn nhân nào mắc mồi thì chỉ việc bán nhà, bán cửa đổi ra vàng cho gọn rồi nộp cho những kẻ “buôn sóng” để sắm tàu thuyền vượt biên.

Đoàn người vượt biên đủ cả các vùng từ Quảng Bình kéo đến tận Phú Yên nhưng câu chuyện thì chẳng khác nhau là mấy… Khi lên tàu, biết mình bị lừa nhưng không còn con đường nào khác họ vẫn hướng ra khơi. Nhưng chỉ vài ngày, máy hỏng, dầu hết, lương thực, nước uống bị cạn họ phó mặc cho con sóng đưa đẩy. May mắn đến vô cùng vì dòng đối lưu của vùng biển này luôn đẩy những con tàu khốn khổ ấy về phía đảo nhỏ Cù Lao Chàm.

“Con người lúc nguy khốn nhất thì chỉ mong vào sự giúp đỡ của người mình, của quê hương mình thôi”, anh Lợi khẳng định rồi minh chứng: “Khi tàu vượt biên dạt vào đây, dù chỉ là những người dân bình thường nhưng với truyền thống cách mạng nơi đây, chúng tôi đều biết họ là những kẻ có tội phải bắt giữ. Khi lên thuyền thấy tụi tôi cất tiếng thì rất nhiều nạn nhân nói câu làm tôi nhớ mãi. Họ nói “May quá! Là giọng người Việt mình. May quá mình vẫn đang ở Việt Nam”.

Kỳ 2: Chuyện kinh hoàng ở hang Yến