Dân Việt

Dương Tự Trọng - cái giá phải trả cho sự “lụy tình”

Minh Vũ (Dòng đời) 31/08/2014 08:12 GMT+7
Dương Tự Trọng – người con thứ hai trong cái gia đình họ Dương được coi là “danh gia vọng tộc” vào bậc nhất thành phố Cảng Hải Phòng vừa ra hầu tòa ngày 28.8 vì tội danh không tố giác tội phạm. Đây là lần thứ hai ông nguyên Phó Giám đốc Công an TP.Hải Phòng hét ra lửa một thời phải ra đứng trước vành móng ngựa. Dạn dày kinh nghiệm, đã từng lập nhiều chiến công, đa sầu đa cảm - Dương Tự Trọng là một tính cách khá đặc biệt…

Tôi còn nhớ, trong vụ giải cứu em nhỏ 7 tuổi Nguyễn Thanh Tùng bị bắt cóc làm con tin vào cuối năm 2007 (một vụ án từng gây xôn xao dư luận Hải Phòng), người ta đã chứng kiến cảnh không chỉ bố mẹ, người thân của em Tùng khóc nức nở vì vui sướng và xúc động mà ngay cả ông Dương Tự Trọng - khi đó là Trưởng phòng Cảnh sát hình sự, một trong những tác giả làm nên "bàn thắng đẹp" của Công an Hải Phòng cũng nhòa lệ ôm chặt em nhỏ vào lòng. Cảm xúc thật của Dương Tự Trọng lúc đó đã tạo một ấn tượng mạnh mẽ, khó phai mờ trong lòng anh em đồng đội, xây dựng nên một hình ảnh đẹp đẽ về người cán bộ chiến sĩ công an gần gũi, thân thiết với nhân dân. 

img
Dương Tự Trọng giằng tay còng lưu luyến nhìn người thân ở phiên tòa phúc thẩm tại Hà Nội. Ảnh: NĐT

 

Nhưng dù theo hướng bao biện nào, thì việc Dương Tự Trọng liều mình cứu anh vẫn là việc làm mang tính mạo hiểm và hoàn toàn lụy tình. Sự “lụy tình” của Dương Tự Trọng đã kéo theo hàng loạt anh em đồng đội là những cán bộ thân tín của ông ta vào vòng lao lý. 

Từ khắc tinh của tội phạm

Dương Tự Trọng còn là khắc tinh đối với nhiều tên tội phạm từng khét tiếng một thời. Sau sự sụp đổ của những băng nhóm tội phạm Cu Nên, Cu Lý (khoảng những năm 1994-1998), sang những năm đầu 2000-2004,  một loạt những tên côn đồ mới nổi, sử dụng dao kiếm, tuýp sắt, dao chọc tiết lợn... sẵn sàng xuống tay để lấy "số má" trong giới giang hồ với những cái tên như Tuấn "lùn", Chung “chích”, Chiến “chó”, Tuấn “sứt”, Việt “rô”, Minh “ba tai”, Quyền "quý", Phong "hồng"... từng gây náo động thành phố Cảng với những vụ chém giết manh động.

Vụ án do Tuấn "lùn" cầm đầu gây ra tại cây xăng Đông Á chiều ngày 5.11.2004 là đỉnh điểm của tội ác khi hai băng nhóm Tuấn “lùn” và Phong "hồng" sử dụng hung khi thanh toán lẫn nhau gây ra cuộc chiến đẫm máu khiến 2 tên bị thương nặng và chết tại bệnh viện sau đó. Dương Tự Trọng khi đó là Trưởng phòng CSHS đã để lại dấu ấn khá đậm nét trong công tác lãnh đạo chỉ huy và trực tiếp điều tra phá án, tham gia truy bắt các đối tượng trong hai băng nhóm tội phạm nguy hiểm này.

Đặc biệt, đồng đội của Dương Tự Trọng không thể quên chiến công truy bắt nữ quái giang hồ đất cảng có biệt danh Xuân "điên" (tên đầy đủ là Trần Thị Phú Xuân). Với tham vọng trở thành một Dung Hà thứ hai trên đất Cảng, Xuân “điên” cùng đồng bọn đã ra tay sát hại Long Tuýp - một tên trùm cho vay nặng lãi và tổ chức đánh bạc để lấy tiếng tăm cho băng nhóm của mình và trở thành một "đại ca" có số. Thế nhưng, sau khi gây án, biết bị đàn em của Long Tuýp truy lùng để trả thù cho "đại ca" và lực lượng công an truy bắt ráo riết, Xuân "điên" cùng đồng bọn bỏ chạy vào Nghệ An để tìm đường trốn ra nước ngoài. Với kinh nghiệm dày dạn và tinh thần mưu trí, Dương Tự Trọng đã cùng đồng đội bắt gọn Xuân "điên" cùng toàn bộ băng nhóm của ả mà không để xảy ra thương vong mặc dù bọn chúng đều trang bị vũ khí "nóng", luôn sẵn sàng chống trả lực lượng truy bắt. 

Đến lính hình sự với tâm hồn nghệ sĩ

Gương mặt xương xương, dáng cao dong dỏng, là một người lính hình sự nhưng Dương Tự Trọng vẫn nuôi dưỡng tâm hồn nghệ sĩ. Rất nhiều  bài thơ được ông sáng tác đã làm rung động lòng người. Mà ông Trọng làm thơ chắc hẳn là do cái gene gia đình.

Theo lời kể của bà Dương Thị Băng Tâm - em gái Dương Tự Trọng, trong gia đình họ ai cũng có khả năng làm được thơ, và luôn chọn cách đó để gửi đến nhau những tâm tư của mình. Cha của ông - ông Dương Khắc  Thụ, nguyên Giám đốc Công an TP. Hải Phòng năm nào cũng có thơ xuân đăng báo An Ninh Hải Phòng. Dương Chí Dũng, Dương Thị Băng Tâm, đặc biệt là Dương Tự Trọng  đều làm thơ rất hay. Bà Dương Thị Băng Tâm đã có bài thơ được nhiều người biết đến khi viết gửi Dương Chí Dũng để kêu gọi người anh ra đầu thú với những câu thơ khá xúc động.

 Những người làm báo ở thành phố Cảng, có quan hệ với ngành công an, ít nhiều đều có dịp trà dư tửu hậu với Dương Tự Trọng và được nghe ông cao hứng đọc những bài thơ mà mình sáng tác. Trong số những bài thơ đó, có 2 bài đã được các nhạc sĩ phổ nhạc, trong đó có bài thơ Hoa Trường Sa viết năm 2011 khi Dương Tự Trọng ra thăm đảo Trường Sa (Quỳnh Hợp phổ nhạc) cho đến nay vẫn nhiều người còn nhớ:  Hoa bàng vuông trắng tím/ Nhớ em tóc xõa nghiêng nghiêng/ Hoa phong ba dáng hình hoa sữa/ Những đêm hai đứa mơ màng!..

Vốn tính nghệ sĩ nên một trong những sở thích của Dương Tự Trọng là… hát hò. Ông có thể tự đàn guitar và hát khá truyền cảm. Một nơi chốn mà Dương Tự Trọng không hiếm khi lui tới là các phòng trà, quán karaoke ở thành phố Cảng.

Bốc đồng và đa sầu, đa cảm 

Theo lời kể của bà Băng Tâm thì ông Trọng là người sống rất tình cảm và từ nhỏ đã rất hay khóc. Trong các lời khai trước tòa, ông Trọng cũng đã bộc bạch nhiều lần khóc vì anh trai. Và người ta bắt đầu đặt câu hỏi, liệu người cha Dương Khắc Thụ có sai lầm khi định hướng cho đứa con trai ngoan nhưng lại hay khóc của mình vào ngành công an, thay vì theo ngành kỹ sư Bách khoa mà Trọng đã tốt nghiệp loại giỏi?

img
Dương Tự Trọng và cháu bé 7 tuổi Nguyễn Thanh Tùng bị bắt cóc được Công an Hải Phòng giải cứu năm 2007. Ảnh: T.L

Là người sẵn có bộ óc thông minh, khi chuyển sang nghề "cha truyền", được nâng đỡ bởi là con trai giám đốc, Dương Tự Trọng nhanh chóng trưởng thành. Tuy nhiên, cái tính “nghệ” không ít lần gây họa cho Dương Tự Trọng, nhất là khi ông không được rèn luyện, đào tạo chính quy, chuyên nghiệp trong ngành công an. Tôi từng được nghe kể, có lần, khi bắt được đối tượng hình sự, do không thực hiện đầy đủ thao tác nghiệp vụ, Dương Tự Trọng cho đối tượng ngồi sau xe máy chở về trụ sở, trên đường đi đã bị đối tượng manh động rút trộm súng trong túi quần của ông ta rồi chạy mất.

Vào khoảng cuối năm 2006, người viết bài này cũng đã từng nhận đơn tố cáo và viết bài điều tra theo đơn thư bạn đọc đăng trên Nông Thôn Ngày Nay về một vụ việc đáng tiếc: Một buổi tối, Dương Tự Trọng - lúc đó đang là ứng cử viên số 1 của chức vụ Phó Giám đốc Công an Hải Phòng đi hát karaoke và va chạm với một nhóm thanh niên đang hát ở phòng bên cạnh. Trọng đánh một người trong nhóm sưng tím mặt mày. Nhóm này cũng không vừa, định “ăn thua đủ”. Bốc đồng, Dương Tự Trọng rút súng ra dọa cho nổ luôn. Đám thanh niên chạy tán loạn. Chính vì sự kiện này, có lẽ chức Phó Giám đốc Công an thành phố đã một lần tuột khỏi tay Dương Tự Trọng. Sau lần ấy, Dương Tự Trọng đã gặp gỡ anh em ở Báo NTNN giãi bày tâm sự, hết sức hối hận vì sự bốc đồng của mình, và bật khóc như một đứa trẻ. 

Cũng vì cái tính đa sầu và cả đa cảm, chuyện tình duyên của Dương Tự Trọng (và cả anh trai Dương Chí Dũng) khá ly kỳ. Nhưng thôi, chuyện này có lẽ xin được kể vào một dịp khác.

 

Lụy tình nên “sai một ly, đi một dặm”…

Cho đến nay, điều khiến dư luận ở Hải Phòng vẫn còn tiếc nuối cho Dương Tự Trọng là việc ông ta tổ chức cho anh trai bỏ trốn. Ngay cả người thân trong gia đình họ Dương cũng không ngờ tới một kết cục như vậy. Có ý kiến cho rằng, trong gia đình mang nặng truyền thống nho giáo này, Trọng làm em nên phải "phục tùng mệnh lệnh" của anh trai. Cũng có những người suy diễn theo cách mà Dương Chí Dũng khai, khi biết anh bỏ trốn theo chỉ đạo của ông Phạm Quý Ngọ là cấp trên của mình thì Dương Tự Trọng hoàn toàn tin tưởng sự việc sẽ trót lọt. 

Sáng 28.8, HĐXX sơ thẩm TAND TP.Hải Phòng đã tiến hành xét xử cựu đại tá Dương Tự Trọng - nguyên Phó Giám đốc Công an TP.Hải Phòng, nguyên Cục phó Cục Cảnh sát quản lý hành chính về trật tự xã hội, Bộ Công an về tội danh "Lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ" đối với hành vi bao che, không chỉ đạo truy bắt Đồng Xuân Phong là tội phạm do Công an TP.HCM ra quyết định truy nã toàn quốc. TAND TP.Hải Phòng đã tuyên phạt bị cáo Dương Tự Trọng 15 tháng tù về tội “Lợi dụng chức vụ quyền hạn trong thi hành công vụ”. Cộng với mức án bị tuyên trước đó, bị cáo Trọng phải chịu mức án 17 năm 3 tháng tù.

Nhưng dù theo hướng bao biện thế nào, thì vẫn phải thừa nhận sự thật, việc Dương Tự Trọng liều mình cứu anh vẫn là việc làm mang tính mạo hiểm và hoàn toàn lụy tình. Sự "lụy tình" của Dương Tự Trọng đã kéo theo hàng loạt anh em đồng đội là những cán bộ thân tín của ông ta vào vòng lao lý.

Khi còn là lãnh đạo trong ngành công an, ông Trọng có tiếng là người sống tình nghĩa, hết lòng vì anh em, bạn bè, sống rất "bộ đội" (theo cách gọi của giới giang hồ đất Cảng). Ngay trong giới báo chí thành phố Cảng, không ít anh em cũng đã từng được Dương Tự Trọng giúp đỡ khi gặp khó khăn. Khi Trọng đã hứa giúp ai việc gì, thì chắc chắn sẽ giúp, nhất là những người có chút quan hệ tình cảm, bạn bè, người thân. Lời hứa của Dương Tự Trọng được một đồng nghiệp của tôi ví như "dao chém đá".

Vì thế, không khó lý giải, khi anh trai lâm nạn, yêu cầu em tổ chức cho mình trốn đi nước ngoài, người em Dương Tự Trọng chỉ cần "hô một tiếng" thì từ cán bộ công an "có sỏi trong đầu" như thượng tá Vũ Tiến Sơn (ông này còn có biệt danh Sơn "tép") - Phó phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội Công an TP.Hải Phòng, đến những tay anh chị giang hồ "có số" như Trần Văn Dũng (tức Dũng "Bắc Cạn") - một đối tượng giang hồ cộm cán, liên quan đến hầu hết các trùm xã hội đen như Năm Cam, Dung Hà... cũng sẵn sàng "xả thân vì nghĩa". Kết cục bi thảm đã xảy ra. Dương Chí Dũng bị bắt chỉ sau 3 tháng lẩn trốn. 

Thật đáng tiếc, chỉ vì "sai một ly, đi một dặm", Dương Tự Trọng đã phải lĩnh án 16 năm tù về hành vi tổ chức cho Dương Chí Dũng trốn đi nước ngoài.