Nơi mưu sinh của thương hồ miền Tây
Những năm đầu thế kỷ XX, ngành nông nghiệp vùng đồng bằng sông Cửu Long (ĐBSCL) phát triển ngày càng cao, kéo theo hàng hóa bị dư thừa cần có nơi tiêu thụ. Lúc này đường bộ chưa phát triển trong khi khúc sông nơi chợ nổi là nơi hợp lưu của nhiều nhánh sông (Cần Thơ, Đầu Sấu, Cái Sơn, Cái Răng Bé…) và có diện tích khá lớn nên người dân sống trên ghe tàu ở nhiều địa phương vùng ĐBSCL đã dần tụ họp về đây mua bán, trao đổi hàng hóa.
Cảnh mua bán tấp nập ở chợ nổi Cái Răng.
Nét đặc trưng, độc đáo của chợ nổi Cái Răng là hàng ngày các tiểu thương chỉ nhóm mua bán nhộn nhịp từ 4-6 giờ sáng và đến khoảng 8- 9 giờ thì vãn ra. Khi đến tham quan, du khách phải đi bằng ghe tàu nhỏ, len lỏi vào từng khoảng trống giữa các ghe neo đậu. Để biết được ghe tàu đó bán gì thì du khách chỉ cần nhìn trên cây sào cao được dựng phía trước hay đuôi ghe tàu (người dân gọi là cây bẹo) treo loại nông sản nào thì bán loại nông sản đó.
Xem xét phương án bảo tồn
Từ lâu, chợ nổi Cái Răng đã trở thành thương hiệu du lịch của TP.Cần Thơ và được nhiều du khách trong và ngoài nước (Pháp, Mỹ, Hà Lan, Đức, Anh, Úc…) lựa chọn làm nơi đến trong các chuyến đi du lịch về miền Tây. Tuy là điểm đến được nhiều nơi biết đến nhưng hiện nay chợ nổi đang dần thu hẹp.
Theo Sở Văn hóa – Thể thao và Du lịch TP.Cần Thơ, năm 2005, chợ nổi Cái Răng có khoảng 550 chiếc ghe tàu neo đậu thì hiện chỉ còn khoảng 250 chiếc. Nguyên nhân do việc đi lại bằng đường bộ ngày càng phát triển, theo đó công việc mua bán vận chuyển hàng hóa thuận lợi hơn. Trong khi đó, chính sách hỗ trợ các tiểu thương cũng như các phương án bảo tồn, phát triển chợ nổi vẫn chưa được triển khai.
Trước thực trạng trên, mới đây UBND TP.Cần Thơ đã có buổi làm việc với các ngành chức năng có liên quan để tìm phương án giải quyết. Tại đây, UBND quận Cái Răng đã đưa ra đề án “Cải tạo, nâng cấp chợ nổi Cái Răng giai đoạn 2014-2016” (tổng kinh phí thực hiện dự kiến khoảng 26 tỷ đồng).
Ông Lê Hùng Dũng - Chủ tịch UBND TP.Cần Thơ lưu ý: “Chúng ta tuyệt đối không thu thuế với các tiểu thương sống trên chợ nổi. Ngược lại, họ phải được xem xét hỗ trợ các chính sách về giáo dục, y tế, vốn. Khi xây dựng đề án, chúng ta phải chú ý làm sao giữ nguyên hiện trạng tự nhiên của chợ nổi, không can thiệp vào quá nhiều”.