Cô gái ngày ngày phải sống trong điên loạn và cũng không nhận ra con mình. Chưa thỏa mãn dục vọng, lợi dụng lúc không có ai ở nhà, gã lại một lần nữa tìm tới “giở trò” với người vợ điên làm cô có thai lần thứ hai, sau đó bỏ quê đi biệt tích.
Người con gái bất hạnh
Người con gái bất hạnh trong câu chuyện nói trên là Đặng Bích C (29 tuổi, trú xã Gio Mai, huyện Gio Linh, tỉnh Quảng Trị). C là con gái duy nhất trong gia đình có 4 anh chị em. Thời thiếu nữ, cô vốn xinh đẹp nhưng do hoàn cảnh gia đình khó khăn không được ăn học tới nơi tới chốn. Học hết lớp 9 thì cô đành bỏ học ở nhà phụ giúp gia đình. Vậy nhưng, chỉ một thời gian sau đó, không hiểu lý do gì mà C từ một người bình thường bỗng bị trầm cảm, không nói năng chuyện trò gì với ai, nhiều lúc nói cười vô thức.
Ông Đặng Hữu Tám (bố C) kể lại: “Hôm đó là một buổi trưa mùa hè năm 2005, tôi đi dự đám cưới người thân trong làng về thì thấy con gái nằm ngủ mê mệt. Tôi gọi dậy nhưng con gái vẫn nằm như không nghe thấy ai nói gì nên tôi cũng để yên cho con bé ngủ. Nhưng đến sáng ngày hôm sau vẫn không thấy nó tỉnh dậy. Thấy có hiện tượng bất thường nên tôi tới lay mạnh cho nó thức giấc nhưng con gái chỉ ú ớ rồi ngủ tiếp. Hoảng quá, tôi liền xách ca nước tạt vào mặt nó. Đến lúc này con bé mới mở mắt ra nhưng nhìn tôi cười khanh khách. Từ lần đó, nó bỗng trở nên ít nói hơn, thường ngồi nhà một mình. Vợ chồng tôi cứ tưởng là vì nó buồn do nghỉ học sớm, không được giao lưu với bạn bè rồi trở nên trầm cảm”.
Thấy thế, gia đình đưa C lên TP.Đông Hà (Quảng Trị) học may. Ban đầu, C nhất quyết không chịu đi mà khóc nức nở và luôn miệng nói: “Con không muốn xa anh ấy”. Tưởng là con gái mình đã có người yêu nhưng khi cả nhà hỏi lại “người đó là ai” thì C trả lời rằng “con không biết”. Phải thuyết phục mãi từ sáng tới gần tối thì cô mới chịu lên xe để ông Tám chở lên thành phố.
Sau hai tuần ở lại TP.Đông Hà, C không chịu ăn uống, học nghề, cơ thể càng ngày càng xanh xao, gầy mòn. Ông chủ cơ sở may mặc và nhân viên ai cũng sợ nên đành gọi điện cho gia đình lên chở cô về. Về nhà, C có vẻ vui vẻ hơn nhưng không thiết nói chuyện với ai, kể cả với cha mẹ, cứ ngồi thờ thẫn rồi cười nói một mình.
Cho rằng con gái mình đã bị “người âm quở phạt” nên gia đình ông Tám đưa C đi xem “thầy”. “Thầy bói” phán rằng C bị người âm theo đuổi nên mới thành ra như vậy. Vì thương con, chỉ cần nghe “thầy bói” nói thế ông bà Tám liền đưa con về nhà rồi làm lễ tế “thần linh đất đai”. Bao nhiêu trâu bò, lợn, gà trong nhà đều bán lấy tiền mời “thầy” về cúng vái nhưng bệnh tình của C vẫn không hề thuyên giảm, tiền mất tật mang.
Khi những tài sản có giá trị trong nhà lần lượt không cánh mà bay, không còn thứ gì đáng giá nữa, hai vợ chồng ông bà Tám đành chấp nhận số phận, ngậm ngùi nhìn đứa con gái điên dại mà “lực bất tòng tâm”. Lúc này, cả nhà chỉ còn biết động viên tinh thần C, tạo tâm lý thoải mái mong hy vọng rằng cô sẽ bớt bệnh.
Bi kịch chưa kết thúc
Không ngờ rằng phương pháp để cho C tự nhiên và động viên tinh thần ấy lại có hiệu quả rõ rệt. Một thời gian sau, cô đã có thể tự cầm bát ăn cơm, ngồi yên lặng cho mẹ tắm gội và không còn cười một cách man rợ như trước nữa. Ai cũng mừng vì bệnh tình của C có chuyển biến tốt.
Vậy nhưng, số phận trớ trêu chưa dừng lại ở đó với cô gái trẻ. Vào một ngày đầu năm 2006, khi hai ông bà Tám đi vắng chỉ còn có C ở nhà thì Phan Đức Trung (35 tuổi, ở cùng thôn) đến và giở trò đồi bại với C.
Từ lần đó, C trở nên hoảng loạn như trước đây, bên cạnh đó còn có triệu chứng nôn ọe, nước da ngày một xanh xao hẳn. Tưởng con gái mắc bệnh nên bà Thắm (mẹ C) đưa cô đi khám. Đến lúc nghe bác sĩ cho biết C đã có thai 3 tháng thì bà vô cùng bàng hoàng không thể hiểu được chuyện đó lại có thể xảy ra với đứa con gái điên dại của mình.
“Đưa con về nhà, hai vợ chồng tôi cố gắng gặng hỏi con bé ai đã làm nhục con nhưng nó không trả lời mà cứ im lặng rồi thi thoảng lại khóc nức nở. Biết nó bị bệnh dù cố gắng bao nhiêu nó cũng không biết nói sao nên gia đình tôi cũng không ép nó nữa mà truy xét xem ai là thủ phạm nhưng không thể nào nghĩ được là người nào”, bà Thắm kể lại.
Cuối cùng thì sự thật cũng được phơi bày trong lúc Trung qua nhà ông Tám mượn cây xẻng về đào móng nhà. Vừa thấy mặt Trung, C chạy khắp nơi vừa gào thét vừa khóc nức nở. Bản năng người mẹ khiến cho bà Thắm bắt đầu cảm thấy nghi ngờ rồi hỏi con gái có phải Trung chính là người làm cô có bầu không thì C gật đầu lia lịa.
Sau đó, ông Tám liền gọi Trung vào nhà hỏi chuyện. Ban đầu hắn quanh co chối cãi và cho rằng gia đình ông Tám đang cố tình vu khống cho mình. Đến khi nghe ông Tám bảo rằng sẽ trình báo sự việc với công an để làm rõ thì Trung mới bắt đầu hạ giọng và nhận tội đồng thời xin gia đình ông Tám đừng làm lớn chuyện để Trung về nhà thưa với bố mẹ sang xin cưới C làm vợ.
“Dù sao mọi chuyện cũng đã qua rồi nên tôi cũng chấp nhận cho qua. Chúng tôi là hàng xóm láng giềng với nhau nên cũng không nên làm khó nhau làm gì cả”, ông Tám tâm sự.
Không lâu sau đó, đám cưới giữa C và Trung cũng diễn ra. Sau hôn lễ, cô dâu cũng về nhà chồng nhưng qua đêm tân hôn thì sáng hôm sau C ôm toàn bộ ảnh cưới của mình ra vườn đốt sạch rồi chạy thẳng một mạch về nhà. Từ ngày đó, Trung cũng không sang gia đình ông Tám xin đưa vợ về nhà mà chỉ thỉnh thoảng ghé qua một chút rồi lại trở về.
Đến ngày C sinh nở, Trung vẫn không hề đoái hoài. Khi nghe người khác khuyên nhủ thì Trung mới ghé nhà mua cho con hộp sữa sau đó đi biệt tăm mấy tháng sau mới trở lại.
Bà Thắm vừa chạy đôn chạy đáo xin sữa nuôi cháu vừa phải lo lắng, canh chừng C. Sức chịu đựng của người đàn bà đã cao tuổi cũng có giới hạn. Những ngày tháng lao lực chăm con gái điên và cháu ngoại vừa mới sinh khiến bà Thắm gục ngã, phải nhập viện điều trị.
Khi cả gia đình đưa bà đi bệnh viện thì ở nhà chỉ còn C và bà nội đã 93 tuổi, Trung lại tìm tới nhà rồi tiếp tục giở trò với người vợ điên. Ở trong nhà, bà nội nghe thấy tiếng của cháu mình gào thét kêu cứu nhưng vì tuổi cao sức yếu bà cũng không thể làm được gì.
Từ viện về nhà, nghe bà cụ kể lại toàn bộ sự việc, ông Tám tức giận, muốn lôi cổ thằng con rể trời đánh sang để dạy cho một bài học, nhưng không ngờ, sau khi giở trò với vợ mình xong Trung đã bỏ quê đi biệt tích.
“Tôi không ngờ thằng Trung nó lại vô nhân tính đến như thế. Đã không chăm sóc gì được cho vợ con rồi mà còn tiếp tục gây chuyện nữa. Mấy tháng sau, khi thấy bụng con gái ngày một to ra, tôi đi khám bác sĩ thì chết điếng khi nghe tin con bé đã có thai được 4 tháng rồi. Gia đình tôi nghèo còn nuôi mẹ già, cháu nhỏ nay đứa con gái điên dại lại tiếp tục mang bầu nữa. May mà ông trời cũng thương tình cho con C sinh đứa con thứ hai khỏe mạnh bình thường. Còn con C thì từ ngày sinh đứa con thứ hai bệnh nó ngày một nặng hơn. Nhiều lần nó trốn nhà đi lang thang làm cả nhà hốt hoảng đi tìm, thậm chí còn có lần đòi nhảy giếng tự tử nữa. Thế nên hai vợ chồng tôi phải thay nhau vừa chăm cháu vừa trông con mà không thể làm được việc gì. Gia đình tôi không may mắn nên mới có thằng con rể như thế. Dù sao nó bây giờ cũng là người nhà tôi, là chồng con C nên tôi cũng không muốn kiện cáo gì cả. Chỉ mong sao sau này nó biết suy nghĩ lại mà về với vợ và chăm lo cho các con của nó chứ hai vợ chồng chúng tôi cùng già rồi, dù có muốn cũng không đủ sức để chăm con và cháu lâu dài được”, bà Thắm tâm sự.
Hoàng Thanh Lương (Chủ tịch UBND xã Gio Mai) cho biết: “Khi biết hoàn cảnh của gia đình ông Tám, chính quyền địa phương đã cử Hội Phụ nữ đến nhà của cả C và Trung để tìm phương án giải quyết. Ở tại địa phương, cả hai gia đình Trung và C đều thuộc diện nghèo. Sau khi trao đổi, phía bên gia đình Trung cho biết hiện giờ Trung đang đi làm công nhân ở Sài Gòn và gia đình bên đó cũng hứa sẽ khuyên bảo Trung cố gắng làm lụng rồi hàng tháng gửi tiền về nuôi vợ con. Đồng thời họ cũng đã đồng ý sẽ đưa đứa con đầu của Trung và C về nhà nội chăm sóc, chia sẻ khó khăn với gia đình ông bà Tám”.