Dân Việt

Dùng kế “ve sầu thoát xác” để xù nợ?

Tuấn Sơn 10/03/2016 11:00 GMT+7
Nợ hơn 180 triệu đồng tiền mua hàng của đối tác từ 3 năm nay, không những không trả tiền, Giám đốc Công ty CP Đầu tư và phát triển công nghệ cao D&Q còn tìm chiêu trốn nợ bằng cách… thành lập một công ty khác.

Phủi trách nhiệm

Theo đơn tố cáo của Công ty CP Thương mại và dịch vụ Cát Tường (viết tắt là Công ty Cát Tường), Công ty CP Đầu tư và phát triển công nghệ cao D&Q (viết tắt là Công ty D&Q) do ông Phan Hoàng Dũng làm Giám đốc, địa chỉ tại 38/11/30 An Dương, Yên Phụ, Tây Hồ (Hà Nội) không chịu thanh toán nốt tiền nợ mua hàng của Công ty Cát Tường.

Ông Đặng Đức Tùng - Giám đốc Công ty Cát Tường - cho biết: Năm 2013, giữa hai công ty có ký kết hợp đồng kinh tế về việc mua bán hàng với giá trị trên 2,2 tỷ đồng. Theo thỏa thuận, Công ty D&Q sẽ phải thanh toán toàn bộ số tiền, chậm nhất vào ngày 31.12.2013. Tuy nhiên, đến thời điểm trên, Công ty D&Q mới trả được trên 2 tỷ đồng, số tiền còn thiếu là trên 180 triệu đồng.

Công ty Cát Tường đã nhiều lần đòi nợ, song Công ty D&Q không chịu thanh toán. Trong thời gian đó, công ty đã thay đổi người đại diện pháp luật từ ông Phan Hoàng Dũng sang bà Nguyễn Thị Mai.

Tới ngày 1.4.2014, Công ty Cát Tường đã gửi đơn khởi kiện tới TAND quận Tây Hồ, nhưng rắc rối nằm ở chỗ, ngày 2.3.2015, khi tòa án đến xác minh địa chỉ của Công ty D&Q tại địa chỉ 38/11/30 An Dương, Yên Phụ, Tây Hồ thì không có Công ty D&Q, mà chỉ là nhà riêng của một hộ dân.

Sau thời gian tìm kiếm, ngày 3.2.2015, đại diện của tòa án cùng Công an phường Thành Công tìm đến địa chỉ số 19 ngõ 7 phố Nguyên Hồng (Thành Công, Ba Đình, Hà Nội) để xác minh không thấy Công ty D&Q, nhưng lại có Công ty CP Công nghệ LED D&Q, cũng do ông Phan Hoàng Dũng làm Giám đốc. Vì lý do này, TAND quận Tây Hồ không thể thụ lý đơn khởi kiện của Công ty Cát Tường và số nợ trên vẫn bị treo.

Ông Đặng Đức Tùng chia sẻ: “Theo xác minh của tòa án, Công ty D&Q hiện chỉ còn tên biển tại 38/11/30 An Dương nhưng không hoạt động. Người đại diện pháp luật được đổi thành bà Nguyễn Thị Mai, mặc dù Giám đốc vẫn là Phan Hoàng Dũng theo giấy phép kinh doanh đã được Sở Kế hoạch - Đầu tư Hà Nội cấp. Vì thế, khi chúng tôi đến đòi nợ, bà Mai bảo trách nhiệm nợ đó của ông Dũng, bà không liên quan”.

img

Đơn tố cáo hành vi trốn nợ của Công ty CP Đầu tư và phát triển công nghệ cao D&Q cùng các tài liệu liên quan tới vụ việc.

Tòa án xử lý cứng nhắc?

Tuy vậy, theo tìm hiểu của PV, theo biên bản xác định công nợ ngày 31.12.2013 giữa đại diện Công ty Cát Tường là bà Hoàng Kim Thoa - kế toán công nợ và đại diện Công ty D&Q là ông Phan Hoàng Dũng, số tiền Công ty D&Q còn nợ Cát Tường là hơn 180 triệu đồng.

Tuy nhiên, trao đổi với PV, ông Dũng đã phủi trách nhiệm và nói rằng, ông không liên quan gì đến khoản nợ trên, Công ty Cát Tường phải tìm đến Công ty D&Q để đòi nợ.

Luật sư Trần Anh Hùng - Giám đốc Công ty Luật Bross & Partners - cho rằng, trước tiên Công ty Cát Tường vẫn phải gửi giấy đòi nợ đến Công ty D&Q. Trong trường hợp họ không trả tiền thì gửi đơn khởi kiện đến tòa án để giải quyết.

“Phải xác nhận được tư cách người đại diện pháp luật của công ty theo ủy quyền, còn công ty bị kiện ở đây vẫn là Công ty D&Q, sau đó quy trách nhiệm pháp nhân thế nào là nội bộ của công ty này”, luật sư Trần Anh Hùng cho biết.

Về việc tòa án từ chối thụ lý đơn khởi kiện do Công ty D&Q ông Phan Hoàng Dũng ủy quyền cho bà Nguyễn Thị Mai làm người đại diện pháp luật, còn mình lại đứng ra thành lập và làm Giám đốc một công ty khác, luật sư Trần Anh Hùng cho rằng: “Trường hợp này, tòa không thụ lý đơn khởi kiện là hơi cứng nhắc. Về nguyên tắc, tòa chỉ cần xin xác nhận của công an sở tại về việc Công ty D&Q chưa bị giải thể để tống đạt quyết định mời đến tòa giải quyết vụ việc. Sau 2 lần, người đại diện pháp luật không đến, tòa có thể nhờ công an can thiệp”.

Đối với trách nhiệm của cá nhân ông Phan Hoàng Dũng, luật sư Trần Anh Hùng cho rằng, dù ủy quyền cho người khác làm đại diện pháp luật, nhưng vẫn làm Giám đốc công ty thì ông Dũng vẫn phải chịu trách nhiệm trả nợ. Không thể lấy cớ đã ủy quyền cho người khác làm đại diện pháp luật để chối bỏ nghĩa vụ trả nợ.