Dân Việt

Chuyện tình cảm động của nữ giáo viên bị tạt axít mù hai mắt

Nguyễn Dương 06/04/2016 10:01 GMT+7
Ước mơ tưởng đã khép lại với Lê Thị Ánh Dương khi bị axít vào mặt nhưng chị đã vượt qua bất hạnh và có một mái ấm rất hạnh phúc.

Ở Hội người mù tỉnh Thanh Hóa, cô giáo Lê Thị Ánh Dương (36 tuổi) được biết đến là một tấm gương sáng về nghị lực.

Nữ giáo viên là người khiếm thị duy nhất ở Thanh Hóa được đặc cách vào biên chế của ngành giáo dục. Cô cũng là giáo viên dạy môn tiếng Anh bằng chữ nổi duy nhất ở tỉnh.

Nhưng ít ai biết Dương là nạn nhân của vụ tạt axít kinh hoàng cách đây 15 năm, khi mới 21 tuổi.

"Tôi từng không gặp ai và chỉ muốn chết"

Sau giờ giảng dạy, cô giáo Ánh Dương đưa tay vịn tường, chân lần từng bước chậm rãi trở về phòng họp giáo viên quen thuộc. Thấy khách hỏi thăm, cô niềm nở tiếp chuyện.

Nhắc lại chuyện quá khứ, nữ giáo viên không ngại ngần chia sẻ nhưng nét mặt buồn hẳn. Lặng trong giây lát, cô Dương kể, tuổi trẻ từng có những năm tháng hồn nhiên với nhiều ước mơ hoài bão.

Ánh Dương từ nhỏ ước mình được là giáo viên như mẹ. Lớn lên, ước muốn của cô gái dần thành hiện thực khi được tuyển thẳng vào Khoa tiếng Anh, Trường ĐH Sư phạm Thanh Hóa.

Tuổi đôi mươi, cô gái giỏi giang, xinh đẹp được nhiều chàng trai theo đuổi. Nhưng rồi Ánh Dương lại đi trao trái tim yêu thương nhầm cho một người.

Một đêm tháng 2.2001, trên đường đi dạy về, Dương nghe thấy tiếng rú ga phát ra từ xe máy. Trong chốc lát, kẻ ngồi trên xe bất ngờ tạt axít vào mặt cô gái rồi tẩu thoát. Dương ngã xuống đất, ôm khuôn mặt đau rát và khóc lóc, gào thét kêu cứu. Người dân đưa Dương đến bệnh viện cấp cứu.

Trải qua 6 ca phẫu thuật, bệnh nhân mới ổn định lại sức khỏe nhưng tinh thần sa sút. Những vết sẹo chi chít khắp người và đôi mắt bị mù vĩnh viễn do bục giác mạc khiến cô càng đau đớn. Trấn tĩnh lại, Ánh Dương nghĩ họ tạt axít nhầm vì mình không hề gây điều ác cho ai.

25 ngày sau, công an điều tra ra hung thủ. Đó không ai khác là người tình cũ của Dương.

Theo nữ giáo viên, trong thời gian yêu nhau, cô cảm thấy không hợp và từ chối tình cảm vì tính anh ta hay ghen tuông.

Nghĩ sự việc sau đó là thôi, nhưng ai ngờ hắn lại gây ra hành vi tàn độc. 6 tháng sau, kẻ đó lãnh án chung thân và người em trai cùng thực hiện hành vi nhận án 20 năm tù.

Về phần Dương, suốt nhiều năm, cô trải qua 16 ca phẫu thuật với những cơn đau tê tái. Cuộc sống của cô gái trẻ sau đó hoàn toàn đảo lộn. "Thời gian đầu, tôi chỉ nghĩ đến cái chết. Bởi vì mình sống sẽ trở thành gánh nặng cho gia đình. Tương lai của tôi đã chấm hết. Tôi đóng cửa ở trong nhà vì xấu hổ, không muốn gặp ai, kể cả bạn bè" - cô Dương tâm sự.

Một thời gian dài sau, được sự động viên của bố mẹ và Ban lãnh đạo Hội người mù tỉnh, chị mới bước ra ngoài và đến hội sinh hoạt. Tại đây, cô gái mới bắt đầu quên đi sự mặc cảm.

"Tôi thấy mình còn có hoàn cảnh may mắn. Biết bao người có hoàn cảnh éo le hơn, họ còn vượt lên sống được nên tôi quên hết tất cả. Từ đó, tôi chỉ có một khao khát là được dạy chữ nổi cho trẻ nhỏ" - nữ giáo viên đầy nghị lực trải lòng.

Hạnh phúc đến như mơ

Lúc Ánh Dương tự tin bước ra ngoài cuộc sống sau tháng ngày cay đắng thì cũng là lúc tài sản gia đình khánh kiệt. Bố mẹ cô đã phải bán nhà mặt phố để trang trải khoản nợ chữa bệnh cho con.

img

Cô Lê Thị Ánh Dương hạnh phúc bên con gái nhỏ. Ảnh: Nguyễn Dương.

Năm 2003, gia đình cô mua một lô đất ở khu cánh đồng rau Tân An để cất căn nhà nhỏ sinh sống. Mảnh đất gia đình Dương mua chính khu vườn của bố mẹ Nguyễn Đình Cường - người đã mang lại ánh sáng mới cho cuộc đời Dương.

Chị Dương kể, trong thời điểm đó, hai người quen nhau. Cường thấy cô gái có hoàn cảnh như vậy nên thương và thường xuyên qua trò chuyện, động viên.

"Chẳng hiểu thế nào sau đó anh lại đem lòng yêu thương một người tàn tật, có khuôn mặt xấu xí như tôi. Anh ít hơn tôi một tuổi. Tâm hồn của anh rất rộng lượng và vị tha" – chị xúc động.

Tình yêu của họ bị hai bên gia đình ngăn cấm kịch liệt. Cô Dương bảo, gia đình chồng thì không nói làm gì, nhưng chính gia đình chị cũng phản đối vì nghĩ Cường đùa cợt trên nỗi đau của người khác.

Hai năm sau, tình yêu chân thành của Cường đã làm cô gái có hoàn cảnh bất hạnh rung động. Tháng 8.2005, Cường giấu bố mẹ cùng Dương mang hộ khẩu tới phường đăng ký kết hôn rồi dọn ra ngoài thuê trọ sống.

img

Anh Cường đón vợ con trở về tổ ấm sau buổi làm việc. Ảnh: Nguyễn Dương.

Cuộc sống của cặp vợ chồng trẻ gặp nhiều khó khăn nhưng hạnh phúc ngập tràn. Chiếc giường được anh Cường kê bằng những viên gạch, còn bát đĩa thì được chủ trọ thương tình cho mượn. Hằng ngày, ngoài giờ làm thuê anh Cường tranh thủ dùng xe đạp chở vợ tới Hội người mù dạy chữ nổi cho trẻ.

Năm 2008, tình yêu của đôi vợ chồng trẻ đơm hoa kết trái khi đón cháu gái đầu lòng. Anh chị đặt tên con là Nguyễn Lê Bảo Ngọc. Bé lớn lên khỏe mạnh, dễ thương và kháu khỉnh như một minh chứng cho tình yêu của họ.

Cuộc sống hạnh phúc của các con trải qua thời gian cả một thập niên đã làm bố Cường thay đổi. "Giờ thì đến công đến việc thì hai bên gia đình đã qua lại với nhau. Bố chồng tôi rất yêu quý và tự hào về con cái. Ông có món ăn gì ngon đều mang qua cho cháu" – chị vui vẻ nói.

Mới đây, Hội người mù tỉnh Thanh Hóa đã nhận anh Cường vào làm bảo vệ để anh Cường tiện bề chăm sóc vợ. Buổi trưa, anh chị được ăn nghỉ tại đây. Chiều đến, anh đón con tan trường rồi cả gia đình trở về tổ ấm. Tình yêu của họ như chuyện cổ tích giữa đời thường.