Những cú “hớ” trong “nghề”
Như đã phản ánh, khi nhóm PV báo Người Đưa Tin “đóng vai” một cặp vợ chồng đang trong tình cảnh rất túng tiền và muốn bán thận, cuối cùng thì cũng “dụ” được “cò” T. ra mặt.
Theo ghi nhận của PV, lúc đầu, “cò” T. tỏ ra rất “cáo già”, gã luôn giữ thái độ dò xét cảnh giác với chúng tôi. Tuy nhiên, càng về sau, có thể do PV diễn khá đạt khiến gã tin tưởng và chuyển sang thái độ thân mật, sẵn sàng chia sẻ những câu chuyện “nội bộ” của đám “cò” tạng.
Do bản thân T. từng làm phẫu thuật “hiến” tạng nên gã nắm rất rõ các quy định về thủ tục giấy tờ cũng như quy trình của một “giao dịch hiến, ghép tạng”.
"Cò" T. chia sẻ những câu chuyện "hớ" trong nghề.
Thấy PV tỏ ra ngơ ngác, T. mách nước: “Nếu anh muốn làm phẫu thuật mà bị bố mẹ phản đối hoặc không muốn nhiều người trong gia đình biết thì chỉ cần sự đồng ý của vợ là được. Đấy là tôi đang nói thủ tục ở bệnh viện V.Đ.. Còn nếu ở bệnh viện 103 thì khó hơn, nhất thiết phải được sự đồng ý của hai cụ song thân”.
Liên quan đến điều này, cò T. không ngần ngại chia sẻ một câu chuyện: “Trước đây, tôi từng môi giới cho một trường hợp, anh ta làm xét nghiệm xong hết rồi, đến khi lên bàn mổ thì bà chị gái đến bệnh viện làm um lên, không đồng ý cho cậu em “hiến” tạng, thế là các bác sĩ đành chịu đấy, không dám mổ nữa”.
T. nói thêm: “Vụ đấy, tôi mất toi bao nhiêu công sức, điện thoại thuyết phục, gặp gỡ đi gặp gỡ lại để thỏa thuận giá cả, tưởng mọi chuyện xong xuôi hết rồi, ai ngờ cuối cùng lại không thực hiện được “hợp đồng”. Bên gia đình mua thận cũng mất mấy chục triệu đồng cho anh ta làm xét nghiệm, cuối cùng thì mất không”.
Theo T. chia sẻ: “Lại có trường hợp khác, tôi gửi tiền vào để đi máy bay ra làm xét nghiệm nhưng nó cũng mất hút, thế là mình mất toi mấy triệu bạc”.
Thấy vậy, PV lấy lý do không muốn bố mẹ biết chuyện vì sợ bị phản đối, nên nhờ T. mách cách để có được một bộ hồ sơ hợp lệ.
T. bảo rằng, ở bệnh viện V.Đ. thì hồ sơ đơn giản hơn nhưng xét nghiệm thì làm rất kỹ, ngược lại, ở một bệnh viện khác mà T. vẫn môi giới cho các bên thực hiện “hiến, ghép” tạng thì thủ tục bắt buộc phải có bố mẹ đẻ đồng ý, nhưng xét nghiệm thì lại không phức tạp bằng bên V.Đ..
Như “cò” T. tư vấn thì khi lên xã xin giấy xác nhận chưa có tiền án, tiền sự, người muốn bán thận cứ nói rằng để làm hồ sơ xin việc là được, vì trong đó không ghi rõ xác nhận để làm việc gì.
Quá trình tiếp xúc, thấy PV có vẻ băn khoăn về mức độ an toàn sau khi mổ lấy tạng, “cò” T. cũng cho biết: “Nói chung, làm ở bệnh viện V.Đ. thì ok (tốt) lắm! Vì bên đó chi phí cho một ca phẫu thuật lấy, ghép tạng rất cao, chủ yếu làm dịch vụ, các bác sĩ rất nhiệt tình. Còn ở một số bệnh viện khác thì chủ yếu làm kiểu bảo hiểm, họ làm theo trách nhiệm, không thể bằng V.Đ.”.
Nâng giá theo mức độ… băn khoăn
Khi PV đặt vấn đề, nếu bán được thận xong thì có phải cảm ơn T. hay không thì gã “cò” dứt khoát: “Tất cả nhà kia (tức người mua thận-PV) phải trả hết. Họ cho tôi được bao nhiêu thì cho. Còn anh chỉ việc làm các thủ tục giấy tờ và lên bàn mổ”.
Trước khi gặp mặt chúng tôi, T. trả giá một quả thận là 230 triệu đồng. Tuy nhiên, trong buổi tiếp xúc trực tiếp, T. lại nâng giá lên theo mức độ… băn khoăn của PV.
T. không ngần ngại cho biết thêm: “Tôi nói thật với anh chị, như chỗ tôi giới thiệu ở đây là được giá, cặp vợ chồng mà tôi muốn giới thiệu để mua thận của anh, họ trả giá 240 triệu đồng/quả thận. Chứ bình thường như ở chỗ khác, họ chỉ trả khoảng 220 triệu thôi. Ngay trường hợp của tôi đây này, tôi bán một quả thận cũng được có 200 triệu đồng. Sau này mới biết, nhà kia (người mua thận-PV) trả cho “cò” 240 triệu, vậy là nó “ăn” mất của tôi bốn chục”.
Nghe vậy, PV lấy lý do có mối khác trả 260 triệu đồng/1 quả thận nên tỏ ra băn khoăn. T. nói luôn: “Ôi dồi, anh mà nghe trên mạng họ trả giá thì nhiều khi ảo lắm. Có khối đứa “cò” cứ bảo trả giá này, giá kia nhưng đến khi làm xét nghiệm họ lại bắt mình tự ứng trước tiền, rồi khi các chỉ số phù hợp với người được ghép thận thì mới thanh toán tiền cho người bán. Thế nhỡ chỉ số không hợp thì mình mất tiền oan à?”.
Tuy nhiên, PV vẫn tỏ ra chưa thuận lắm với mức giá 240 triệu đồng mà T. đưa ra. Bất ngờ, T. bắt đầu nâng giá theo mức độ… băn khoăn của PV. Cuối cùng, T. chốt: “Giá cả chỉ dao động như thế thôi, nếu có lên thì chỉ hai trăm rưỡi đến hai trăm sáu (tức 250-260 triệu đồng-PV) là cao rồi, còn hơn là không có đâu. Chỗ tôi là anh chị làm trực tiếp với người ta, chứ tôi không như “cò” khác, họ đứng giữa ăn chặn hết tiền”.
Theo lời T., cho đến lúc lên bàn mổ, riêng tiền làm xét nghiệm cho cả hai người bán và mua tạng là hết khoảng 70-100 triệu đồng.