Trước đây, gia đình tôi từng có khoảng thời gian rất hạnh phúc. Một năm đôi lần chị em tôi được bố mẹ cho đi du lịch đây đó. Cha tôi là phó giám đốc một công ty truyền thông có tiếng ở Hà Nội. Mẹ tôi từng là kế toán viên ở trường học. Nhưng sau này, do sức khỏe mẹ không được tốt nên bố ép mẹ ở nhà. Từ đó, mẹ tôi chỉ quanh quẩn ở nhà nội trợ và chăm 2 chị em tôi.
Thời gian sau, bố tôi thường xuyên vắng nhà. Lý do ông đưa ra là bận tiếp khách, công việc bận rộn. Có hôm bố tôi không đi công tác xa nhưng cũng phải 2 ngày mới về nhà. Khi mẹ tôi hỏi, thì bố tôi chỉ ậm ừ mà không nói gì. Năm đó, tôi mới lên 12 tuổi, còn em tôi lên 7 tuổi.
Một hôm, vừa đi học về nhà, tôi thấy tiếng mẹ gào khóc trong nhà, còn bố thì ngồi im lặng. Sau này tôi mới biết, hóa ra lâu nay mẹ theo dõi bố và phát hiện ông cặp với một nhân viên trẻ ở công ty. Bố tôi thậm chí còn mua cho cô ta rất nhiều đồ đắt tiền. Mẹ tôi thuê thám tử và quay được cảnh bố tôi âu yếm người phụ nữ kia. Bố tôi nói, do bị cô gái kia mồi chài nên không làm chủ được mình.
Hình minh họa
Những ngày sau đó không khí gia đình tôi rất nặng nề. Mẹ tôi chẳng thiết ăn uống, bố tôi mỗi lần về nhà là mùi rượu nồng nặc. Đôi khi, bố mẹ còn lôi chị em tôi ra để trút giận. Tôi nhiều lần ăn những cái bạt tai như trời giáng khi hỏi bố sao về muộn vậy.
Gia đình tôi lúc đó tưởng như tan vỡ, nhưng mẹ tôi đã bỏ qua cho ông. Dù vậy, cuộc sống cũng chẳng còn được như trước. Bố tôi đã chấm dứt hẳn với cô gái kia và về nhà đúng giờ hơn. Nhưng mỗi khi có chuyện gì, mẹ tôi lại lôi chuyện cũ của bố tôi ra đay nghiến. Bà chì chiết ông cho đến khi nào ông im hẳn, không nói gì mới thôi. Cứ thế, chị em tôi sống trong không khí chẳng mấy khi vui vẻ suốt thời thơ ấu.
Hồi ấy, tôi rất căm thù cô gái đã xen vào gia đình mình. Tôi cho rằng, chính cô ta là nguyên nhân khiến gia đình tôi không còn được vui vẻ như trước. Lớn lên, tôi đi học đại học. Mẹ tôi không thường xuyên nhắc đến chuyện cũ của bố nữa, nhưng đôi khi và vẫn tỏ ra nghi ngờ, ghen bóng gió bố tôi.
Tốt nghiệp đại học, tôi đi làm. Vì nhanh nhẹn nên tôi được cất nhắc và lên rất nhanh. Do tính chất công việc nên tôi thường xuyên tiếp xúc với giám đốc. Sếp tôi mới gần 40 tuổi nhưng có tài. Công ty vận hành tốt và có tiếng tăm trên thị trường đều là do tài năng thu vén của anh. Tôi nghe nói anh đã có vợ và 2 đứa con kháu khỉnh.
Tôi và sếp làm việc khá ăn ý với nhau trong công việc cũng như trong nói chuyện. Anh điềm đạm, chín chắn và rất ý tứ với nhân viên. Thấy tôi nhanh nhẹn, sếp thường xuyên đưa tôi đi gặp khách hàng cùng anh.
Nhiều lần tôi còn đi công tác vài ngày cùng sếp. Mặc dù vậy, nhưng anh không vồ vập hay có “ý đồ” gì với tôi, cái cách anh quan tâm nhưng đúng chừng mực khiến tim tôi ngày một lỗi nhịp. Mỗi ngày trôi qua, tôi lại nhận ra tình cảm của mình thêm mãnh liệt hơn. Biết tình cảm đơn phương và sẽ chẳng đi đến đâu, tôi đã quyết định xin nghỉ việc. Những tưởng thời gian sẽ khiến tôi quên đi hình bóng kia nhưng không, càng cố quên thì lại càng nhớ hơn.
Tôi đã thử hẹn hò với một số bạn trai mới nhưng chỉ được một lần là tôi chẳng còn thiết tha gì. Anh vẫn nhẹ nhàng quan tâm tới tôi. Đôi khi chỉ là những tin nhắn anh hỏi tôi ăn cơm chưa, hỏi tôi đi làm về có mệt không… cũng đủ để khiến tôi thao thức cả buổi tối. Tôi đã cố dặn lòng mình chỉ coi anh là anh trai nhưng không thể được.
Và việc gì đến cũng đến, tôi tự nguyện ngã vào anh – tự biến mình thành kẻ thứ ba đầy bỉ ổi. Một tuần chúng tôi đi ăn với nhau 3 buổi, đi xem phim 1 buổi, và vào nhà nghỉ bất cứ khi nào... Chúng tôi lặng lẽ ở bên nhau mà không hứa hẹn điều gì. Có lúc, tôi tự sỉ vả mình rằng, sao tôi dại dột, xấu xa vậy. Nhưng tôi không thể dứt ra khỏi anh.
Thỉnh thoảng, anh tặng tôi một vài món quà đắt tiền, khi thì sợi dây chuyền bằng vàng, khi thì chiếc điện thoại Iphone 6S. Thậm chí, anh còn mua hẳn một căn hộ chung cư với tấm sổ đỏ mang tên tôi. Từ ngày có căn hộ, chúng tôi ở bên nhau nhiều hơn. Có bữa, anh ở lại hẳn mấy ngày với tôi và nói với người vợ ở nhà rằng, anh đi công tác!
Nay về nhà thăm bố mẹ, tôi lại nghe mẹ tôi nhắc lại chuyện ngày xưa bố ngoại tình, rằng mẹ đã đau khổ ra sao, chúng tôi bị “đá thúng đụng nia” thế nào… Những chuyện mẹ kể khiến tôi bất giác giật mình. Tôi phải làm sao đây? Chắc chắn tôi và anh sẽ chẳng đi đến đâu, nhưng bỏ anh thì chắc tôi đau khổ đến chết mất. Trái tim tôi đang giằng xé mỗi ngày…