90 phút được coi là thời gian chuẩn của một bộ phim điện ảnh, với những lí thuyết mở rộng và hiện đại hơn, 90-120 phút được coi là thời gian vàng cho một tác phẩm màn bạc. So với những “bộ phim” đầu tiên được trình chiếu với dung lượng chỉ vài phút đến vài chục phút, con số 90 phút là kết quả của cả một quá trình phát triển.
The Kid - bộ phim nổi tiếng của Charlie Chaplin thời kì phim câm năm 1921 có dung lượng bản đầy đủ là 68 phút, bản DVD là 51 phút.
Các nhà làm phim không thể làm một bộ phim quá ngắn để chiếu rạp, bởi khán giả sẽ không muốn mất thời gian lái xe đến 30 phút, xếp hàng, mua vé chỉ để xem một bộ phim 30 hay 60 phút. Với công nghệ càng ngày càng phát triển, nhu cầu đối với một bộ phim tăng cao, các nhà làm phim cũng khó lòng phô diễn hết các kĩ thuật, kĩ xảo trong cả hình ảnh lẫn cách kể chuyện để làm vừa lòng người xem chỉ trong nửa tiếng, một tiếng.
Ngoài ra khi điện ảnh phát triển, các hệ thống giải thưởng trở nên phổ biến và uy tín thì cũng có những quy định riêng để trao giải. Ví dụ ban tổ chức không thể trao giải Diễn viên xuất sắc nhất cho một diễn viên chỉ xuất hiện trong bộ phim dung lượng 30 phút, bởi thế phim phải đạt một độ dài thích hợp.
Người ta cũng không thể làm một bộ phim quá dài bởi liên quan tới vấn đề chi phí. Nhất là trước kia khi mọi bộ phim được quay bằng phim nhựa với chi phí cực kỳ đắt. Hơn nữa, nếu bộ phim quá dài, việc sắp xếp một buổi xem phim cũng sẽ trở nên khó khăn, nhất là với những người vốn bận rộn. Đa số khán giả tới rạp với mục đích thư giãn, việc phải tập trung theo dõi màn hình trong thời gian dài sẽ gây phản tác dụng, khiến họ mệt mỏi.
Vì nhiều lí do, 90-120 phút trở thành khung đo thời gian thích hợp cho một bộ phim điện ảnh, phù hợp cho cả việc sản xuất, trình chiếu và thưởng thức. Mức thời gian chuẩn này càng được khẳng định hơn khi có sự ra đời của các lí luận điện ảnh.
Moonlight - tác phẩm vượt qua Lalaland để giành Oscar 2016 hạng mục Phim xuất sắc nhất có dung lượng 111 phút
Lý thuyết về cấu trúc ba hồi được sử dụng trong đại đa số các bộ phim đến từ Hollywood – nền điện ảnh lớn và ảnh hưởng nhất trên thế giới – có chuẩn là 3 hồi 8 phân đoạn, với thời gian 120 phút. Cấu trúc này đảm bảo cho việc kể một câu chuyện mạch lạc, đẩy được cảm xúc của khán giả lên cao xuống thấp, đủ thời gian tạo nên những hiệu ứng, khoảng lặng hay cao trào mà không bị thừa thãi.
Trên thực tế, dung lượng của một bộ phim có xu hướng kéo dài theo thời gian. Rất nhiều bộ phim hiện nay có thể lên tới 150-180 phút.
Interstella (2014) bộ phim khoa học viễn tưởng có sự tham gia của Anne Hathaway dài tới 169 phút (2 giờ 49 phút)
Bom tấn DC Wonder Woman dài 141 phút (2 giờ 21 phút)
Người Nhện 2002 có dung lượng 121 phút, nhưng Người Nhện 2017 tăng lên 133 phút
Tuy nhiên đây phải là những phim thuộc dạng bom tấn, được PR rầm rộ, có tên tuổi đạo diễn, diễn viên bảo chứng cho chất lượng để đảm bảo được lượng người xem đến rạp. Làm những bộ phim quá dài vẫn là thách thức cho các nhà làm phim ở mọi khâu.
Chỉ cần nhìn thấy túi giấy đựng đầy bỏng ngô cũng lập tức khiến người ta liên tưởng tới nghệ thuật thứ 7.