Trăm lần nhắc đàn bà nên lý trí khi yêu, thì cả trăm lần đàn bà đều đặt tình cảm là thứ quan trọng nhất. Để rồi vì thương mà bi lụy, người ta không cần mình cũng không muốn rời xa. Tình yêu xét cho cùng là cảm xúc, đàn bà lại bị cảm xúc chi phối quá nhiều.
Không ai có thể mãi bên cạnh một người không cần mình, ấy vậy mà đàn bà lại làm điều đó và chấp nhận nó như một lẽ thường tình. Bởi đàn bà trên đời sợ nhất việc mình bị người khác bỏ rơi, trăm ngàn lần luôn tìm cách níu tình yêu lại.
Nhưng đàn bà ạ, đó chẳng còn đơn thuần là vì yêu nữa hay không. Khi người đàn ông đã không cần mình cho cuộc sống của họ, thì tại sao mình lại luôn giữ một trái tim cố chấp? Rõ ràng chúng ta biết, nếu họ đã muốn đi, thì việc chúng ta giữ họ lại cũng chỉ bằng thừa.
Cuộc đời vốn là như thế. Yêu thương, ngọt ngào, chia ly, đổ vỡ là chuyện quá thường tình. Hà cớ chi đàn bà phải hạ cái Tôi bản thân xuống để cầu xin được ban phát tình cảm? Thứ tình cảm mà vốn dĩ trong tim họ đã nguội lạnh từ lâu. Nguội lạnh tới mức, người ấy không còn cần mình cho cuộc sống của họ.
Họ không cần chúng ta quan tâm mỗi ngày, không muốn chúng ta chạm vào họ, thậm chí không muốn liên quan tới chúng ta thêm một phút giây nào nữa. Họ để chúng ta khuất tầm nhìn, họ có người mới để cùng sánh vai. Nỗi buồn lớn nhất trong tình yêu không phải là chia tay, mà chính là khi chúng ta yêu một người nhưng lại nhận ra người đó lại không cần chúng ta cho chính bản thân họ.
Ảnh minh họa.
Hãy kiêu hãnh và đừng bao giờ cúi đầu đàn bà ạ! Bởi sau tất cả, đàn bà có quyền lựa chọn đàn ông chứ không phải đến để đàn ông lựa chọn. Hợp, yêu, hiểu, cần. Tới khi không cần, cũng chẳng còn tình yêu, và nếu không có tình yêu, đàn bà đừng cố giữ lại cho mất thì giờ và phí hoài công sức. Đàn bà thông minh lúc đó sẽ lựa chọn việc rời đi trước. Để làm gì? Để tránh tổn thương!
Đàn bà thông minh trước khi nghĩ về người yêu họ sẽ nghĩ cho bản thân mình. Họ biết yêu như thế nào là đủ: không quỵ lụy, không hạ mình, mạnh mẽ và cố gắng tránh tổn thương bản thân. Họ cũng sẽ yêu sâu đậm, cũng sẽ vẫn mang trong mình sự yếu đuối. Nhưng họ biết điểm dừng và không bao giờ ngu ngốc đánh đổi tất cả chỉ để níu giữ một người đàn ông không xứng đáng. Trước khi bị người đàn ông bỏ rơi, họ sẽ bỏ rơi đàn ông. Trước khi trở thành kẻ bị cắm sừng, họ sẽ cho đàn ông thấy kết cục của kẻ thay lòng đổi dạ và rời đi không một chút thở than.
Quên đi việc đàn bà thông minh sẽ tiếp tục yêu một người đàn ông không cần họ. Trước khi người đàn ông không cần họ, họ đã tìm được người khác biết cần mình và rời đi. Đàn bà xứng đáng được hạnh phúc hơn như thế và gạt bỏ tất cả những vật chắn ngáng đường.
Người đàn ông không cần họ, họ không cần lưu luyến mà rời đi tức thì, bởi họ biết bản thân mình xứng đáng được đàn ông trân trọng. Đàn bà có thể không cần đàn ông nhưng nhất định phải cần chính bản thân mình. Đàn bà bản lĩnh là không cần dựa vào bất kỳ ai, không cần quỵ lụy, hạ mình vì ai.
Đàn ông tốt sẽ biết đâu là giá trị đích thực của một người đàn bà. Họ cần đàn bà cho suốt cuộc đời mình chứ không phải cần đàn bà ở trong một thời điểm. Đàn bà cần phải biết vị trí của mình ở đâu trong lòng người đàn ông để hy sinh cho đúng nghĩa. Đừng dại dột hy sinh cho người đàn ông không xứng đáng. Nếu họ không cần mình, hãy chủ động là người rời đi trước!