Dân Việt

3 năm hôn nhân địa ngục khi làm dâu trong nhà đại gia

Thu Hân 30/07/2018 14:33 GMT+7
Ngày đến tòa làm thủ tục, tôi cảm thấy thực sự thoải mái, nhẹ nhõm. Cuối cùng tôi đã kết thúc 3 năm hôn nhân địa ngục của mình.

Gia đình chồng tôi là chủ của một nhà máy lớn giàu có có tiếng trong vùng. Tôi với anh quen nhau khi tôi còn là một công nhân lúc đó mới tốt nghiệp trung học, chưa có bất cứ kinh nghiệm gì. Chính Dũng là người giúp đỡ, dạy việc cho tôi. Ngày đó, tôi khá xinh đẹp, trẻ trung, tràn đầy sức sống nên được khá nhiều người theo đuổi, trong đó có Dũng. Dũng hết sức nâng đỡ tôi trong công việc. Sau đó, anh chủ động theo đuổi tôi và dùng mọi cách để khẳng định tôi là của anh ấy mặc dù tôi còn chưa nói gì. Cảm động trước sự chân thành của anh, tôi gật đầu trước lời tỏ tình.

Trước khi cưới, tôi nhiều lần phải khóc vì những lời gièm pha, đàm tiếu rằng tôi cưới anh chỉ vì tiền. Tôi gạt đi tất cả vì có cái nắm tay của anh. Người thân của tôi thì dành cho tôi nhiều lời chúc mừng vì nghĩ rằng sau đám cưới, tôi từ một cô gái nông thôn một bước thành thiếu phu nhân, sống trong giàu sang, nhung lụa cả đời.

img

Kết hôn xong, tôi chẳng khác nào ô sin nhà chồng. Ảnh minh họa

Sau đám cưới, gia đình anh nghĩ rằng tôi không thể kiếm được nhiều tiền nên cho tôi nghỉ việc ở nhà máy để ở nhà sinh con và nuôi dạy con cái. Nhà chồng tôi rất rộng, có tổng cộng 5 người. Tôi ở nhà đảm nhận công việc nội trợ mà không nề hà gì. Tôi quen lao động từ nhỏ, nếu không làm gì cũng buồn chân buồn tay. Tuy nhiên, gia đình chồng chưa bao giờ coi tôi là một thành viên trong gia đình, đặc biệt là mẹ chồng và em gái út chồng.

Em gái chồng đúng là một tiểu thư nhà giàu, được nuông chiều từ bé. Cô bé tuy mới 16 tuổi nhưng đã ăn mặc rất sành điệu, chịu chơi. Mỗi lần về nhà là em gái chồng lại gọi tôi vào phòng, đưa một lô quần áo bắt tôi giặt. Chưa kể, khi dẫn bạn bè về nhà, em chồng tôi thường giới thiệu với họ rằng tôi là người giúp việc ở quê mới lên khiến tôi vô cùng tức giận.

Mẹ anh thậm chí cũng chỉ coi tôi là người giúp việc trong nhà. Bà luôn cho rằng tôi lấy con trai bà vì tiền nên quản lý từng đồng, từng hào trong tay tôi. Tôi muốn đi ra ngoài hay mua thứ gì đều phải hỏi ý kiến bà. Người nhà chồng tôi ai cũng kén ăn, mỗi người một thực đơn, tôi học cách nấu ăn theo khẩu vị của mỗi người cũng hết ngày. Khi tôi làm điều gì không vừa ý, họ sẵn sàng chửi bới, quát nạt tôi chẳng khác gì con ở. Thấy tôi buồn bã, kêu ca, chồng tôi không đứng về phía tôi mà nói rằng phụng sự nhà chồng trách nhiệm của người con dâu như tôi.

img

Dù chồng có tới xin lỗi nhưng tôi không muốn quay về căn nhà đó nữa. Ảnh minh họa

Lấy chồng được 2 năm, tôi sinh con trai đầu lòng. Người nhà chồng cho rằng tôi ở nhà chẳng làm gì, chỉ có việc chăm con nên rất nhàn. Họ thỉnh thoảng chỉ vào bế cháu một chút không hề giúp đỡ tôi chăm bé khiến tôi bị trầm cảm nặng nề. Khi con tôi đầy tháng, tôi xin phép nhà chồng cho về nhà ngoại thì bố mẹ chồng gạt đi. Họ nói rằng nhà tôi nghèo nàn, bẩn thỉu, cháu họ sẽ không được chăm sóc tử tế. Uất ức quá, đêm đó, tôi dứt khoát bế con đi về nhà ngoại thì liền bị nhà nội giữ lại. Họ lớn tiếng mắng chửi rồi đuổi tôi đi.  

Tôi về nhà ngoại ở được 1 tuần thì chồng tôi qua nhà xin lỗi và đón tôi về. Tôi khóc cạn nước mắt và nói với chồng rằng chúng tôi giờ đã hết duyên. Tôi có thể sống nghèo khổ chứ không thể sống trong cảnh bị nhà chồng coi thường, khinh bỉ như vậy. 3 năm đã đủ để tôi hiểu rõ về bộ mặt thật của gia đình họ.