Thông thường, mỗi người nên dành không quá 30% tổng thu nhập hàng tháng của mình cho vấn đề nhà ở. Nếu bạn là người thuê nhà, 30% đó bao gồm các tiện ích phục vụ cuộc sống của bạn trong ngôi nhà đó và tiền thuê hàng tháng. Nếu bạn sở hữu 1 căn nhà riêng, 30% này bao gồm các chi phí khác như lãi thế chấp, thuế nhà đất và các chi phí bảo trì ngôi nhà.
Tại sao lại là con số 30? Đó là một tiêu chuẩn được chính phủ Mỹ sử dụng từ năm 1981: chi tiêu trên 30% thu nhập hàng hàng tháng cho nhà ở là “gánh nặng” quá lớn để phát triển. Những người chi tiêu trên 50% thu nhập cho nhà ở được coi là “gánh nặng nghiêm trọng”.
Chuyên gia tài chính cá nhân, David Bach, đưa ra “quy tắc ngón tay cái” trong cuốn sách "Triệu phú tự động" nổi tiếng: "Theo Hiệp hội Nhà ở Liên bang, thông thường, một người có thể chi tiêu 29% trong tổng số thu nhập hàng tháng cho các chi phí nhà ở. Tuy nhiên, khi không bị mắc khoản nợ nào, con số này có thể lên tới 41%.”
Chuyên gia tài chính cá nhân David Bach (Nguồn: CNBC)
Dựa trên quy tắc này này, nếu bạn là người đi thuê nhà hoặc mua nhà trả góp và kiếm được 5,800 USD (khoảng 135 triệu VND) một tháng, bạn sẽ có thể chi tiêu khoảng 1,692 USD (khoảng 39 triệu) đến 2,391 USD (khoảng 55 triệu VND) cho các chi phí nhà ở.
Một quy tắc chi tiêu phổ biến khác mà mọi người thường tuân theo là "quy tắc 28/36". Theo đó, tiền chi cho nhà ở nên dưới 28% thu nhập hàng tháng và không hơn 36% tổng nợ (cả mua nhà, nợ học phí và mua xe).
Nhà ở là vấn đề đau đầu của nhiều người
Các tổ chức cho vay mua nhà cũng dùng quy tắc này để đánh giá khả năng cho bạn vay. Nếu tỷ lệ nợ trên thu nhập của bạn vượt quá con số này, bạn có thể phải trả lãi cao hơn, thậm chí không được cho vay.
Mặc dù các quy tắc này có thể hữu ích nhưng tình hình tài chính của mỗi người là khác nhau. Nếu bạn không chi tiêu nhiều cho các dịch vụ giải trí hoặc đi lại, ngân sách chi tiêu cho nhà ở của bạn có thể được mở rộng hơn. Nhưng nếu bạn sống tại một thành phố lớn, mức chi tiêu này khó có thể ở mức dưới 30%. Ví dụ tại thành phố New York, người dân phải bỏ ra gần 2/3 thu nhập của họ cho tiền thuê nhà, thường là vì họ không có lựa chọn nào khác.
Ngoài ra, nếu bạn đang muốn nghỉ hưu sớm hoặc có các mục tiêu tiết kiệm lớn khác, bạn có thể lựa chọn thu hẹp chi tiêu xuống dưới ngưỡng 30%. Đó là những gì các cặp vợ chồng ở Chicago đã thực hiện bằng cách chi tiêu ít hơn 15% thu nhập của họ cho vấn đề nhà ở, nhờ đó họ đã xoay sở để tiết kiệm được 50.000 USD chỉ trong một năm.
Vì thế, để tính ra bạn có thể chi bao nhiêu cho chỗ ở, hãy luôn nhớ các quy tắc trên, đồng thời hiểu rõ ngân sách của bản thân và cân nhắc thêm các mục tiêu tiết kiệm dài hạn nữa.
Hiệp hội Bất động sản thành phố Hồ Chí Minh (HoREA) vừa có văn bản gửi Thủ tướng Chính phủ đánh giá tình hình người...