Mặc dù là người Hà Nội gốc nhưng NSƯT Trần Hạnh lại được khán giả yêu mến trên màn ảnh nhỏ với đa phần các vai diễn nông dân. Không hóa thân thành lão nông thì ông lại sắm một vai gì đó khắc khổ, thương cảm. Đến cả trên phim người ta cũng không cho ông thỉnh thoảng được sung sướng lên xe, xuống ngựa. Trần Hạnh khổ từ đời vào phim. Ông tự tổng kết: “Đời tôi khổ hơn phim”.
Ở tuổi 90, ông vẫn ngày ngày có mặt trước của ga Trần Quý Cáp từ sáng tới chiều tối phụ giúp con cái trông cửa hàng kinh doanh. Nhiều người hỏi sao ông già rồi không ngồi ở nhà mà cứ lặn lội ra ngoài đường sợ ảnh hưởng sức khoẻ, người nghệ sĩ già chỉ cười nói: "Tôi ra đây ngồi vừa để giúp con cái trông nom cửa hàng vừa ngồi chơi cho đỡ buồn chứ chẳng phải nặng nề chuyện kiếm ăn hay mưu sinh".
Dù nói vậy nhưng cô con dâu của NSƯT Trần Hạnh chia sẻ, ngoài tiền lương hưu của riêng ông thì cửa hàng bán quần áo và đồ bảo hộ lao động này là nguồn thu chính của cả gia đình.
Là một nghệ sĩ có lòng tự trọng cao, NSƯT Trần Hạnh chưa từng một lần lên tiếng xin khán giả ủng hộ bất cứ điều gì. Chính vì vậy cách đây 2 năm khi NSƯT Chí Trung kêu gọi ủng hộ tiền từ người hâm mộ đã khiến gia đình ông không khỏi khó xử.
Mãi sau này nghệ sĩ mới nhận khoản tiền đó để sửa sang lại căn nhà cũ nằm sâu trong con ngõ Trần Quý Cáp. Dù đã được cải tạo tốt hơn nhưng căn nhà vẫn quá nhỏ với diện tích chỉ vỏn vẹn 20 mét vuông cho 6 người trong 3 thế hệ của cả gia đình ông cùng chung sống.
Phải khó khăn lắm ông mới đồng ý cho phóng viên tới thăm nhà. Theo lời cô con dâu, nam diễn viên rất ngại tiếp khách ở nhà vì không muốn ai thấy gia cảnh chật chội của gia đình mình. Sống chung với các con, các cháu trong không gian khiêm tốn, NSƯT Trần Hạnh phải tận dụng luôn phòng thờ làm phòng ngủ của mình và cậu con trai thứ 2.
Cách đây gần 30 năm, sau một vụ tai nạn giao thông anh không may bị chấn thương sọ não khiến trí nhớ không ổn định nên vẫn cần có ông giúp đỡ trong sinh hoạt hàng ngày.
Trong căn phòng vỏn vẹn 10 mét vuông là nơi sinh hoạt của hai bố con ông, chỉ có những đồ đạc đơn giản, tối thiểu thậm chí ông phải treo quần áo lên giá chứ không có chỗ để sắp một chiếc tủ đang hoàng.
Chiếc quạt cũ kỹ cho những ngày hè nóng nực vẫn được ông để cạnh giường. Nơi nghỉ ngơi của nam diễn viên cũng khiến người hâm mộ phải bất ngờ với sự giản tiện khi chỉ có chăn gối cùng tấm đệm mỏng kê cạnh chiếc tivi cũ.
Xung quanh chỗ ngủ cũng là nơi ông để thuốc uống hàng ngày. Trên gương mặt nhăn nheo những dấu vết muộn phiền của NSƯT Trần Hạnh, chiếc kính đang che đi một bên mắt vẫn còn xung huyết. Ông không muốn kể lể quá nhiều để người ta phải thương cảm nhưng rồi cũng thú thật: “Gần đây, mắt tôi mờ dần một bên, bác sĩ bảo thoái hóa sắp mù nên tôi cũng bỏ đọc báo rồi.
Trước đây tôi có đi tiêm thuốc hết 14 triệu đồng, được bảo hiểm nên chỉ phải trả 2 triệu. Mới đây một bên mờ lắm rồi phải tự đi tiêm thuốc vì hết tiêu chuẩn mỗi lần hết 2 triệu mà cũng không khỏi được. Thôi thì cũng đành chịu, mình bệnh tuổi già nên được ngày nào hay ngày đấy thôi”.
Ồn ào chuyện danh hiệu đến việc bị hiểu lầm phải vật lộn mưu sinh ở tuổi 89 khiến ông dè dặt khi nhận trả lời...