Tôi gần 28 tuổi, em gái 26 tuổi, gia đình tôi hồi trước luôn gương mẫu, nhiều người trong hẻm ganh tỵ. Ba mẹ tôi mở công ty làm chung, ba hiền lành, ít nói, không tiêu xài hoang phí, luôn yêu thương ông bà nội và các con, ăn chay trường. Mẹ hoạt bát, sôi nổi, có điều suy nghĩ không xa, ham đi chơi, đi làm về là cứ kiếm cớ đi chơi, nhậu nhẹt với bạn hàng. Ba thương mẹ nên để mẹ muốn làm gì thì làm.
Có lẽ tôi đang phải gánh hậu quả vì những việc mẹ làm. Ảnh minh họa
Chuyện gì đến cũng đến, mẹ cặp với rất nhiều người nhưng thương nhất là người bảo vệ nhỏ hơn mẹ 7 tuổi, gần công ty, còn lấy tiền đi theo người đó; bình thường mẹ chỉ cặp với người khác chơi bời thôi. Ba vì chuyện này mà không chăm lo cho công ty nữa, buồn mẹ nên sinh bệnh rồi qua đời.
Từ đó nhà tôi xuống dốc, mẹ cũng hối hận nên quay về chăm sóc anh em tôi. Tôi lúc nào cũng ác cảm với mẹ, thấy mẹ nói chuyện với người đàn ông khác tôi lại suy nghĩ là mẹ yêu người ta, vì thế trong lòng tôi lúc nào cũng tức tối, bực bội.
Nhân quả giờ tôi là người gánh thay mẹ. Tôi dáng người cao, trắng trẻo, ai cũng khen hiền và đẹp trai. Lúc đi học tôi bị ăn hiếp, đi làm bị người ta đì. Khi quen bạn gái, dù tôi chiều hết cỡ, yêu thương cô ấy hơn cả mẹ và em gái nhưng lại hay bị cô ấy chửi rủa, xưng mày tao.
Tôi nghĩ chắc mình gánh hậu quả thay mẹ nên nhịn cho yên lành. Về phần em gái tôi, lùn, không xinh, được cái hoạt bát, lanh lợi, lấy được chồng yêu thương và chiều chuộng hết mực, thậm chí biết về quá khứ của mẹ tôi mà em rể vẫn thương và lo cho bà đầy đủ.
Tôi muốn kể chuyện gia đình để mọi người biết, đừng làm chuyện thất đức rồi những người làm con như tôi phải gánh chịu hậu quả.
(*) Tít bài đã được Dân Việt đặt lại.