Mỗi phạm nhân mang một bản án khác nhau nhưng khi đã bước vào chốn lao tù thì đều cùng chung bốn bức tường chật chội, ảm đạm và lạnh lẽo. Kể từ khi vào đây, khái niệm về không gian, thời gian của họ dường như không còn. Do vậy, trong những thời khắc chuyển giao, nỗi nhớ gia đình, bạn bè, nhớ cuộc sống tự do lại càng tăng lên gấp bội. Loạt bài “Tết trong tù của những tên tội phạm thế giới” sẽ một lần nữa phản ánh chân thực cuộc sống cùng các cung bậc cảm xúc ấy. |
Cody Lachey từ là nhân vật khét tiếng trong thế giới ngầm Manchester.
Hãy tưởng tượng bạn thức dậy vào buổi sáng Giáng sinh với âm thanh của một chiếc khóa được bật và một cánh cửa thép nặng nề được mở ra.
Hãy tưởng tượng bạn mở mắt ra một phòng giam lạnh lẽo, với bốn bức tường cũ kỹ và một bồn cầu vệ sinh bằng thép không gỉ ở góc thay vì một cái cây Noel.
Hãy tưởng tượng bạn mặc đồng phục tù nhân màu xám và đi xuống cầu thang được làm bằng kim loại để đến phòng ăn sáng.
Hãy tưởng tượng bạn bắt đầu ngày Giáng sinh mà lại ở xa những người thân yêu của mình, nhưng được bao quanh bởi hàng trăm tù nhân khác cũng đang mơ về nhà.
Đây là những gì mà Cody Lachey - cựu thành viên của băng đảng Gooch và Noonan Brother, những băng đảng khét tiếng trong thế giới ngầm Manchester hàng chục năm trước - đã trải qua trong suốt cuộc đời tù tội của mình tại các nhà tù Strangeways hay Forest Bank (Manchester, Anh).
Phần thưởng trị giá 30 nghìn đồng
Cody cho biết Giáng sinh trong tù chẳng khác là bao so với ngày bình thường. Các tù nhân vẫn ăn trong phòng giam bị khóa suốt 23 giờ của họ. Ngoại lệ duy nhất là một cây thông đặt tại khu sảnh chính và một bữa ăn Giáng sinh bao gồm gà tây, nước sốt và thịt nướng được phát qua ô cửa sổ của mỗi phòng giam.
Cody tiết lộ trong hai nhà tù mà mình từng trải qua, các tù nhân không được gửi quà dịp năm mới. Họ cũng không được nhận các cuộc điện thoại đến và bất kỳ món đồ nào gửi vào cũng phải được kiểm tra kỹ càng do nhiều trường hợp trước đó đã bị phát hiện tù nhân bí mật yêu cầu người nhà gửi kèm chất kích thích vì nó sẽ giúp tâm trạng họ tốt hơn trong những ngày này.
Bữa tối Giáng sinh cần sang trọng hơn ngày thường nhưng lại không có ngân sách thực phẩm bổ sung. Điều này có nghĩa là trong những tuần trước Giáng sinh, các bữa ăn của Cody và các tù nhân khác sẽ có chất lượng thấp hơn bình thường để tiết kiệm.
Để cải thiện không khí ảm đạm trong ngày lễ với điều kiện tài chính eo hẹp, nhân viên trại giam đã tổ chức các giải đấu bóng bàn và bi-a với giải thưởng trị giá 1 bảng Anh (khoảng 30 nghìn đồng) cho người chiến thắng. Tổng quỹ giải thưởng cho 190 tù nhân chỉ có 10 bảng Anh.
Tại Forest Bank, Cody làm công việc dọn dẹp, được trả 10,75 bảng Anh mỗi tuần. Vào Giáng sinh, Cody và các bạn tù lại gộp tiền lương của họ lại để mua thêm các món ăn bao gồm bánh và sô cô la.
Nỗi buồn xa gia đình
Trong 29 năm trải qua qua cuộc sống của một tù nhân, Cody đã chứng kiến nhiều câu chuyện, trải qua nhiều cảm giác trong ngày Giáng sinh. Nhớ nhà, thèm được thấy những người thân thích ấy là chuyện đương nhiên của bất cứ người tù nào. Trong tù, không có tiếng cười hò ồn ào như ngoài kia trong thời khắc giao thừa. Gần như khắp nơi đều lặng lẽ.
“Những ngày cuối năm là khoảng thời gian các tù nhân bị ảnh hưởng tâm lý nhiều nhất khi phải xa gia đình”, Cody nói. Họ thậm chí còn yêu cầu quản giáo tắt hết tivi trong dịp này để họ không bị nhắc nhở về không khí vui tươi hay các lễ hội sôi động bên ngoài. “Tôi từng chứng kiến người bạn thân nhất của mình cũng là một ông trùm máu lạnh nhưng đã phải khóc trong phòng giam vào buổi sáng Giáng sinh vì anh ấy không thể ở cùng con”, Cody nhớ lại.
“Xa gia đình và những người thân yêu vốn đã là điều khó khăn trong bất cứ hoàn cảnh nào. Vào Giáng sinh, nó thực sự là địa ngục, dù đó là những tội phạm máu lạnh nhất”.
Từ những gì mình đã trải qua, hiện tại, Cody Lachey là một nhà vận động quyền lợi cho tù nhân.
-------------------------------------
Mời quý vị đón đọc loạt bài tiếp theo của loạt bài Tết trong tù của những tên tội phạm thế giới vào 04h ngày 04/02/2019.
Ở sau song sắt, tù nhân vẫn có những cách đón năm mới riêng của mình. Đó là câu chuyện mà Robert Galvan (tên tù nhân đã...