Dân Việt

Người tình bớt nồng nhiệt rồi mà tôi vẫn không quên được anh

Tôi đã chặn mọi liên lạc với anh nhưng mỗi khi nhớ anh cồn cào, tôi lại chủ động liên lạc.

Tôi ưa nhìn, 32 tuổi, có gia đình và một con gái, công việc tốt, lương cao. Tính tôi hơi nhút nhát, sống nội tâm, tình cảm nhưng rất lý trí. Chồng tôi từng ngoại tình 2 lần, tôi muốn chia tay nhưng anh hứa sẽ thay đổi. Hiện tại anh không còn liên lạc với ai nữa. Tôi có nhiều người theo đuổi, kể cả khi đã lập gia đình nhưng chưa bao giờ có tình ý với ai vì tôi biết mình đã có chồng, chỉ coi những người đó là bạn. Có người giờ là bạn thân, bạn tri kỷ của tôi. 

img

Hình minh họa

Một ngày tôi gặp lại anh. Anh 38 tuổi, đã ly hôn, làm giám đốc chi nhánh ngân hàng, hiện sống một mình. Mới đầu chỉ coi nhau là anh em, chia sẻ buồn vui trong cuộc sống. Anh rất tâm lý, quan tâm tôi từng chút. Cảm giác đó thật khó diễn tả, chỉ biết mỗi lúc ở bên anh, mọi thứ như tan biến hết. Tôi không biết lúc đó lý trí ở đâu, chỉ biết mỗi khi gặp anh, tôi có cảm giác yên bình, ấm áp. Rồi chúng tôi đến với nhau. Anh bảo: "Anh không muốn em khó xử. Anh biết em còn có gia đình và chấp nhận là người đứng sau. Chỉ cần ở bên em, anh đã cảm thấy hạnh phúc". Tôi như một chú thỏ ngoan ngoãn trong vòng tay anh. Chúng tôi tranh thủ gặp nhau bất cứ lúc nào có thể. Từ chỗ làm của anh đến chỗ làm của tôi không xa nên chủ yếu gặp nhau vào buổi trưa.

Có lúc tôi nói muốn chia tay vì không thể lừa dối mãi nhưng anh bảo chỉ yêu mình tôi, anh không phá gia đình tôi mà chỉ muốn bên tôi. Cả hai cứ vậy được 3 năm thì tôi bắt đầu thấy anh lạnh nhạt dần. Anh ít nhắn tin cho tôi, hỏi thì anh bảo bận, nhiều lúc tôi nhắn nhưng anh không trả lời. Tôi có cảm giác anh không còn nồng nhiệt nữa. Tôi tự nhủ quên anh đi, nhưng càng muốn quên lại càng thấy nhớ. Tôi không nghĩ đã yêu anh nhiều như thế. Tôi muốn quên anh, muốn quay về toàn tâm toàn ý chăm sóc gia đình nhưng dù đi đâu, làm gì, anh vẫn hiện hữu trong tâm trí tôi. Tôi đã chặn mọi liên lạc với anh nhưng mỗi khi nhớ anh cồn cào, tôi lại chủ động liên lạc. Mọi người sẽ ghê tởm tôi khi đọc câu chuyện này. Tôi không biện minh cho hành động sai trái của mình, nhưng cảm xúc là thứ quá khó để diễn đạt hay nói ra. Mong mọi người đừng lên án vì tôi biết mình quá sai. Mong chuyên gia và mọi người cho tôi lời khuyên. Tôi chân thành cảm ơn. 

Hương

Chuyên gia tham vấn tâm lý Phong Nguyên gợi ý:

Chào Hương,

Trước khi bắt đầu việc chính, tôi xin phép bày tỏ quan điểm cá nhân một chút, bản thân tôi, chưa một giây nào nghĩ bạn là người không tốt. Đúng như bạn nói, cảm xúc là thứ quá khó để diễn đạt hay nói ra, cũng là thứ không phải dễ dàng điều chỉnh. Cảm xúc đến, mang cho ta nhiều hạnh phúc, nhưng đôi khi đến mãi mà lúc cần chẳng chịu đi, như trường hợp của bạn sẽ mang lại rất nhiều buồn bực và khó chịu. 

Việc bạn nhận ra hành động của mình là sai trái và quyết định bằng lý trí rằng toàn tâm toàn ý quay về với gia đình là điều đáng hoan nghênh. Nó cho thấy bạn đã hiểu được vấn đề của mình, xác định được trong cuộc sống của bản thân, điều gì thực sự quan trọng và không thể đánh mất. Có vẻ bạn đã tha thứ cho chồng khi anh ấy thay đổi và trở về với gia đình. Bây giờ bạn cần làm điều tương tự là tha thứ cho bản thân để phần cảm xúc có thể yên tâm đồng hành cùng phần lý trí, phần minh mẫn trong con người bạn, giúp giải quyết triệt để mối quan hệ với người đàn ông kia. 

Sau khi đã tha thứ cho bản thân, bạn hãy bình tâm và suy nghĩ thật kỹ về mối quan hệ với người đàn ông đó. Thực sự điều gì đã diễn ra giữa hai người trong 3 năm qua? Là tình cảm thật sự hay bạn và người đó đến với nhau khi cả hai đang cảm thấy thiếu thốn, nhàm chán trong cuộc sống riêng của mỗi người? Anh ta có thật sự yêu bạn như những gì anh ta đã nói, đã hứa hẹn?... Tôi tin khi tìm được hết câu trả lời, bạn sẽ tự tin, lý trí hơn để đưa ra quyết định dứt khoát.

Đừng nóng vội và hy vọng mình có thể quên anh ta ngày một ngày hai. 3 năm không phải là ngắn và cảm xúc vẫn có lý lẽ của riêng nó. Hãy bình tĩnh, tập trung làm thật tốt công việc hiện tại, kiên định với lựa chọn đã đưa ra, đến một ngày cảm xúc sẽ lại trở về trong tầm kiểm soát của bạn. 

Chúc bạn vui và hạnh phúc.