Tôi năm nay 35 tuổi, hiện đang làm việc tại một công ty xuất nhập khẩu. Chồng hơn tôi 2 tuổi, anh làm việc cho một công ty phần mềm, cùng tòa nhà với tôi. 10 năm ở bên nhau, trải qua bao khó khăn, vất vả, chúng tôi giờ đã có nhà cửa, con cái đề huề. Hai con tôi 1 đứa lên 8, 1 đứa lên 6 cũng đã biết tự đi học, phụ giúp tôi làm việc nhà.
Nhiều người nói rằng khi các con lớn, vợ chồng thoát cảnh con mọn cũng là lúc họ bắt đầu yêu lại từ đầu, dành nhiều thời gian cho nhau hơn. Nhưng điều này hoàn toàn chẳng đúng với vợ chồng tôi. Có lẽ do ở bên nhau quá lâu nên giờ chúng tôi đã trở nên quá quen thuộc, chẳng cần giữ ý với nhau. Chồng thường chê tôi hay nhăn nhó, càu nhàu. Tôi thì trách anh lười làm việc nhà, lười giúp vợ, chăm con, chỉ ham mê chơi điện tử và nhậu nhoẹt với bạn bè.
Hình minh họa
Chuyện vợ chồng đã thế, chuyện phòng the của chúng tôi cũng chẳng có gì khá hơn. Mới 35 tuổi nhưng chẳng hiểu sao tôi đã bị khô hạn thảm hại. Nhiều khi chồng tìm đủ cách để mơn trớn, kích thích nhưng cơ thể tôi chẳng có phản ứng gì. Chồng trách tôi không còn yêu anh nên mới như vậy.
Hôm trước, điện thoại của tôi hết pin nên tôi lấy tạm máy của chồng để vào mạng check mail. Đang đọc tài liệu thì tôi thấy có thông báo 1 nick Facebook đã phản hồi dòng bình luận của chồng tôi. Nhấn vào dòng thông báo đó, tôi sôi máu khi thấy chồng bình luận trên tấm ảnh 1 đồng nghiệp chụp ở bãi biển: “Sexy quá em ơi! Ước gì anh gặp em lúc em chưa thuộc về ai.” Vào tường nhà cô đồng nghiệp, tôi thấy chồng tôi liên tục vào bình luận, khen ngợi những lời anh chưa bao giờ dành cho tôi.
Cũng vì chuyện này, tôi với chồng cãi nhau to. Chồng tôi luôn miệng thanh minh rằng những lời anh ấy viết chỉ là đùa cợt, xã giao để làm tăng tình cảm đồng nghiệp. Trong cơn tức giận, tôi đã đập nát điện thoại của chồng.
Nhìn lại mới thấy, sau 2 lần sinh nở, cộng với những tháng ngày vất vả chăm con, làm chính, làm thêm ngày khiến tôi chẳng có thời gian chăm sóc bản thân, nhan sắc xuống cấp trầm trọng. Mới 35 tuổi nhưng trông tôi già hơn hẳn chồng.
Mấy người chị em cũng khuyên tôi đến các thẩm mỹ viện làm đẹp, sửa chỗ này, chỗ kia để trẻ trung, xinh đẹp, tự tin hơn. Nhưng vì tham công tiếc việc, tôi chẳng dám nghỉ làm để đi làm đẹp.
Tôi vì chuyện đó mà giận dỗi, không nói chuyện với chồng suốt 1 tuần liền. Chồng tôi thấy vậy ngày nào cũng nhắn tin xin lỗi. Anh cũng đi làm về sớm, chịu khó nấu nướng, dọn dẹp và dạy các con học bài chứ không lười biếng như trước.
Sáng ngày 8/3, tôi đến công ty từ sớm thì đã thấy chồng chờ sẵn ở bàn làm việc và tặng tôi bó hoa hồng rất đẹp. Nhìn thấy hoa hồng và nụ cười tươi của chồng, bao giận dỗi, buồn phiền trong lòng tôi tan biến. Không những thế, trong tấm thiếp gửi kèm, chồng tôi còn viết: “Trong lòng anh, em luôn là bông hoa đẹp nhất. Bây giờ và mãi mãi sau này vẫn thế. Yêu em”. Đọc xong những dòng chữ của anh, tôi xúc động nghẹn ngào.
Buổi trưa, lúc giờ nghỉ, tôi không đi ăn liên hoan cùng chị em trong phòng mà đi xuống công ty anh làm việc để rủ anh đi ăn trưa. Đã lâu rồi tôi và chồng chẳng đi ăn cùng nhau, tôi vội đi nên chưa kịp nhắn tin cho chồng.
Ai ngờ, vừa mới đến cửa phòng, tôi đã điên máu khi thấy phòng chồng tôi đang liên hoan tiệc ngọt, chồng tôi vừa cười nói, vừa vỗ mông một cô đồng nghiệp. Tôi chỉ gọi 1 tiếng: “Anh Thanh!” rồi bỏ đi. Chồng đuổi theo tôi không được, anh nhắn cho tôi hàng loạt tin nhắn giải thích rằng anh làm như vậy chỉ là xã giao, đùa vui với đồng nghiệp chứ không có ý gì.
Tôi đọc những dòng tin nhắn của chồng mà thấy giận, càng giận. Không biết do chồng tôi hành xử vô tư hay anh và cô đồng nghiệp đó đã có gì với nhau. Càng nghĩ tôi lại càng rơm rớm nước mắt. Ngày 8/3, với nhiều người là ngày vui nhưng sao tôi lại cảm thấy buồn chán thế này!
Tôi đánh rơi ly rượu trên tay khi thấy chú rể không ai khác chính là… chồng mình. Và đoạn kết ly kỳ phía sau.