Quán miến vịt nằm trong chợ Bàn Cờ (quận 3, TP.HCM) rất khó tìm nhưng vẫn có đông khách vì hiếm đâu bán món này ngon hơn.
Một tô miến hay bún vịt ở đây có giá 50.000 đồng, cao hơn hẳn các món bún hay hủ tiếu bình dân ở khu trung tâm vốn chỉ khoảng 40.000 đồng một tô trở xuống.
Tô miến vịt được nấu theo khẩu vị người Bắc.
Chị Trang, chủ quán chia sẻ, gia đình bán món này từ thời mẹ chị, một phụ nữ gốc Hoa lấy chồng người Hoa, nhưng lại nấu món miến, bún vịt đúng vị Bắc, không nêm đường, chỉ cho một chút bột ngọt. Nước lèo trong và ngọt từ xương vì mỗi ngày chị nấu hơn chục con vịt. Có lẽ khu Bàn Cờ có nhiều người Bắc di cư vào sinh sống, cho nên món miến, bún vịt ở đây đã đáp ứng đúng khẩu vị của họ chăng?
Miến ở đây là loại miến dong dai của miền Bắc chuyển vào, ngâm lâu trong nước lèo mà không bị bở, sợi trong, rất ngon. Tuy nhiên, nước chấm thịt vịt lại đúng vị miền Nam, có tỏi, ớt, gừng bằm nhuyễn, chua chua, nghiêng về vị ngọt nhiều hơn. Rau ăn kèm cũng vậy, gồm bắp cải, bắp chuối, các loại rau thơm phổ biến ở miền Nam.
Nước lèo ngọt do chủ quán mỗi ngày luộc hơn chục con vịt.
Thịt vịt được luộc mềm mà không bở, chặt miếng khá to chứ không thái lát mỏng như các quán khác. Thói quen của nhiều thực khách tới đây là ăn tô miến hoặc bún riêng, còn thịt vịt cùng măng sẽ để ở một đĩa khác cho dễ ăn và đỡ nóng. Vào mùa măng tươi, chị Trang sẽ cho măng vào nồi bún, không dùng măng khô hay măng muối chua, nếu không có măng tươi thì sẽ chỉ bán miến vịt không.
Quán nhỏ chỉ có vài bàn và khách tới rải rác nhưng hơn chục con vịt sẽ bán hết từ 6h đến khoảng 11-12h trưa. Tuy nằm trong chợ nhưng quán rất sạch sẽ.
Thịt vịt được chặt miếng dày, mềm nhưng không bở.
Quán miến vịt của chị Trang được bán tại nhà riêng trong chợ Bàn Cờ nên nằm lọt giữa các quầy bán quần áo chứ không nằm trong khu ẩm thực. Từ cổng chợ chính trên đường Nguyễn Đình Chiểu, bạn đi thẳng vào mấy chục mét là thấy quán.