Dân Việt

Nước mắt mong ngày về của những kiều nữ lầm lỡ

01/02/2012 13:40 GMT+7
(Dân Việt) - Ngày tết của hơn 700 chị em tại Trung tâm Giáo dục xã hội số 2 (Ba Vì, Hà Nội) thường kín lịch với các chương trình văn nghệ. Nhưng khi chuông đồng hồ điểm thời khắc sang năm mới, nước mắt họ lại tràn trề...

Bà Nguyễn Thị Huyền - cán bộ Trung tâm (TT) cho biết: “Kể cả những học viên lì nhất, sắt đá nhất cũng quay đi gạt nước mắt vào lúc giao thừa. Dường như lúc ấy tất cả nỗi niềm, mơ ước về hạnh phúc, được sum vầy với người thân mới ùa về”.

img
Trang và Thủy ao ước đây sẽ là cái tết cuối cùng ở trung tâm này.

Ước được ở bên mẹ

"Ở đây được ăn uống đầy đủ, được học tập, có người hướng dẫn, dạy dỗ mình phải sống làm người thế nào cho phải - điều mà cuộc đời em chưa từng được hưởng. Nhưng em nhớ con, nhớ mẹ quá chị ơi" - Phạm Thị Hồng (quê ở Phụng Hiệp, Cần Thơ) chia sẻ.

Số phận hẩm hiu đã đưa đẩy cả hai chị em Hồng - Liên vào TT. Ngày nhỏ, bố mất sớm, mẹ Hồng thường "quẳng" 4 đứa con lên xuồng, bơi từ kinh nọ qua kinh kia đi làm mướn nên cả 4 chị em không được đi học. Lớn lên, mỗi chị em gặp một chàng trai "ưng bụng" thì về sống với nhau, nhưng cuộc đời nghiệt ngã với 2 cô gái này khi con chưa đầy 1 tuổi thì chồng cũng bỏ đi mất.

Hai chị em lại ôm con về sống với mẹ già hơn 60 tuổi. Rồi cuộc đời đưa đẩy 2 cô ra Hà Nội làm nghề bán dâm. Chưa đầy tháng, hai chị em bị bắt.

Nói về nỗi niềm ngày tết, Liên thở dài: "Nếu em ở nhà thì đang mùa lấy bông súng đấy. Giáp Tết, người ta ăn lẩu nhiều nên bán được lắm, có tiền sẽ chuẩn bị bữa ăn tươm tất cho các con".

"Cứ nghĩ đến giao thừa không có mẹ, có em, cháu sợ lắm" - Nguyễn Thị Ly (quê Đoan Hùng, Phú Thọ) cúi gằm mặt, nước mắt dân dấn. Ly mới 15 tuổi, gương mặt còn bụ sữa và thân hình thiếu niên chưa lớn hết. 15 tuổi cũng là 15 năm em sống trong lời chửi mắng và đòn roi của bố.

Bố Ly nghiện rượu, ngày nào cũng đánh vợ, con. Đánh đến mỏi tay, kiệt sức, ông lại thở và chửi: "Vì đánh chúng mày mà ông mệt". Người mẹ không chịu nổi đã bỏ nhà ra đi, khi đó Ly 8 tuổi, em trai 6 tuổi. Rượu nhiều, bố Ly bị cảm chết. Lúc này mẹ Ly mới dám về nhà nhưng rất ốm yếu.

Để kiếm tiền nuôi em, mua thuốc cho mẹ, Ly theo lời một bà chị họ lên Hà Nội làm bưng bê ở quán cà phê và bị ép bán dâm. "7 năm rồi mẹ cháu mới được ăn tết ở nhà thì cháu lại phải ở đây" - Ly chia sẻ. Đầu năm mới, Ly thầm mơ ước những phép màu giúp em lấy lại những năm tuổi hồng tươi đẹp.

Khao khát bình yên

Hai học viên "kỳ cựu" của TT là Trang và Thủy (quê Hà Nội) đã đón 5 cái tết tại đây. Thuỷ nghiện ma tuý đã 19 năm. Đói thuốc thì cô lại đi bán dâm. Bán dâm thấy nhục nhã, bẩn thỉu lại chích thuốc để quên đi. Cuộc sống sai lầm cứ quấn vào nhau, không gỡ ra được.

"Giao thừa nào, chị em trong phòng cũng ôm nhau khóc. Mấy đứa nổi tiếng lì lợm còn mắng chị em khác là ủy mị, vớ vẩn, một lúc sau cũng ôm mặt khóc, lại còn khóc to hơn. Lúc đó đều ước giá như mình không lựa chọn sai lầm" - Thủy ngậm ngùi. Cô cũng ao ước đây sẽ là cái tết cuối cùng ở TT này.

"Nhiều người đã ước được làm lại, được lựa chọn lại để cuộc đời mình có thêm những giao thừa sum họp, ấm áp".

Trang thì thích làm điệu, tết cô tụ tập chị em lại để trang điểm cho nhau, diện quần áo mới, rồi xếp hàng gọi điện về cho người thân.

"Tuy chỉ gọi điện thôi, người nhà có nhìn thấy mình đâu, nhưng chị em nào cũng muốn mình thật xinh đẹp, tươm tất để bố mẹ, người thân của mình đỡ đau lòng" - Trang cho biết.

Cô tâm sự, đã dính vào nghiện ma túy rồi bán dâm, con đường trở về rất mịt mùng. Ai nhìn thấy mình cũng tỏ thái độ coi thường, khinh ghét, dè chừng, chẳng ai cho một cái cọc nào để bấu víu.

"Chỉ một cú sốc về tình cảm, em lại quay lại con đường ma túy, rồi lại phải bán dâm để lấy tiền chích. Nhớ lại những lúc có ngày đốt đến 2 triệu đồng vào ma túy, bây giờ mỗi ngày làm được 20 nghìn đồng để tự nuôi thân, thì em chẳng bao giờ còn muốn đánh đổi nữa" - Trang ngậm ngùi.