Dù có tình cảm nhau khá lâu nhưng Dũng cũng chưa dám kể với mẹ chuyện đang yêu Hiền vì biết mẹ sẽ ngăn cản (Ảnh minh họa)
Sinh ra và lớn lên cùng một khu phố, Dũng và Hiền có tình cảm với nhau từ những ngày còn ngồi trên ghế phổ thông. Mặc dù vậy, phải tới những năm cuối Đại học, cả hai mới dám công khai tình yêu này. Nguyên nhân cũng là bởi sự khác biệt giữa hai gia đình.
Tất cả người dân sống ở khu phố này đều biết, gia đình Dũng khó tính, quan cách, lại có chút điều kiện nên hay khinh người. Trong khi đó, bố mẹ Hiền chỉ ở nhà buôn bán nhỏ. Xét về mọi thứ, chức vụ, tiền bạc… nhà Hiền đều không thể nào môn đăng hậu đối với nhà Dũng. Bởi thế, dù có tình cảm nhau khá lâu nhưng Dũng cũng chưa dám kể với mẹ chuyện đang yêu Hiền.
Năm cuối trước khi Hiền ra trường, Dũng mới sẵn sàng công khai tình yêu này. Anh tự biết bạn gái đã phải chịu nhiều thiệt thòi khi yêu mình. Đã nhiều lần Dũng thấy Hiền tủi thân khóc khi mà bạn bè về nhà người yêu chơi được chào đón, quý mến. Còn cô, thậm chí đến việc có một danh phận cũng không được. Giờ Dũng cũng đã đi làm, Hiền cũng đủ trưởng thành để chịu trách nhiệm cho tình yêu này nên anh nghĩ không thể giấu mãi được.
Thực ra Dũng không phải người tệ bạc, chỉ có điều anh hiểu tính mẹ. Bà ngoa ngoắt, hợm hĩnh lại hay khinh người nên Dũng chỉ sợ nói vào lúc chưa hợp lí, Hiền và gia đình cô lại phải chịu tổn thương vì những lời mẹ anh nói vì 2 nhà khá gần nhau. Nhưng rồi khi Hiền trót dính bầu, anh hiểu giờ là lúc mình cần phải đứng ra để bảo vệ tình yêu này.
Về phía Hiền, cũng đã nhiều lần cô định từ bỏ nhưng vì tiếc cuộc tình đẹp với Dũng, hiểu anh tốt và yêu mình chân thành nên cô cố gắng. Cả hai là mối tình đầu của nhau, cô không muốn chỉ vì những chuyện ngoài lề mà phá hủy đi tất cả. Khi biết mình có thai, Hiền càng thêm lo sợ. Cô sợ rằng mẹ Dũng vốn dĩ đã không tán thành tình yêu này, giờ lại thêm chuyện cô “ăn cơm trước kẻng” sẽ khiến bà càng phản đối. Hiền chẳng còn biết bấu víu vào đâu, cô khóc và tâm sự với mẹ.
Nghe con gái nói xong, bà Trâm cũng buồn nhưng rồi bà bảo con cứ bình tĩnh, bà sẽ cùng con đối phó. Những ngày sau đó, bà khá bình thản. Ngày Dũng nói muốn đưa Hiền sang nhà để thưa chuyện với ba mẹ, bà Trâm quyết đi cùng con để sẵn sàng “nói chuyện người lớn”.
Thương con gái, bà Trâm sẵn sàng đồng hành cùng con sang nhà trai để tính chuyện cưới xin vì con trót có bầu (Ảnh minh họa)
Không nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người, chỉ vừa nghe chuyện Hiền có thai và giờ hai đứa xin cưới, ngay lập tức mẹ Dũng đã nhếch mép cười khinh bỉ: “Hoàn cảnh nhà các người như vậy, chuyện chửa ễnh ra cũng chẳng có gì lạ. Chỉ có con nhà hư hỏng mới chửa trước như thế thôi, hay hớm gì mà còn dắt cả mẹ sang đây, định uy hiếp bắt gia đình tôi chịu trách nhiệm chứ gì? Thích cưới thì cưới, chuyện đã đến nước này, không cưới thiên hạ nó lại chửi gia đình tôi không tử tế, giũ bỏ giọt máu của mình. Nhưng cưới thì cưới chứ không đời nào tôi coi nó là con dâu. Cưới xong, ở được với nhau hay không lại là chuyện khác”.
Dũng hùng hổ ngăn những lời cay nghiệt mà mẹ nói. Anh thái độ ra mặt. Trong bối cảnh đó, người mẹ nhỏ bé là bà Trâm vẫn đàng hoàng ngồi nghe và rồi đáp trả:
“Hôm nay, tôi dẫn con bé sang đây không phải để phạt vạ hay ép cưới. Tôi sang với tư cách là một người mẹ có sự đồng cảm với chị. Chuyện này vốn dĩ một bàn tay vỗ không kêu. Nhà chị có văn hóa, có giáo dục, sao không dạy con trai mình đừng làm con gái người ta chửa? Chị chê nhà tôi không biết dạy con… Tôi cũng xin nhận. Nhưng nhà chị biết dạy con quá nên chuyện con gái thứ nhà chị chửa cả làng cả tổng biết mà chị chưa biết âu cũng là một thiệt thòi. Chị có thể không tin lời tôi nói, nhưng việc nó phá thai ở phòng khám chui đầy người bắt gặp, họ nói râm ran cả khu phố đấy…”.
Lời đáp trả đanh thép của bà Trâm khiến nhà trai cứng họng không nói được câu nào (Ảnh minh họa)
Nói rồi, bà dắt tay con gái ra về. Trước khi đứng dậy, bà còn tuyên bố: “Tôi tôn trọng tình yêu của hai đứa trẻ nhưng tôi sẽ không bao giờ cho nó cưới nếu gia đình bà không tay bê trầu, đầu đội lễ sang xin lỗi và hỏi cưới con gái tôi. Nhà tôi tự nuôi được con, được cháu mình. Lúc đó, ông bà đừng có mà đòi nhận cháu”.
Sau những lời bà Trâm nói, cả gia đình Dũng nín bặt, nhất là mẹ anh. Đúng là cô con gái thứ 2 của bà cũng nổi tiếng ăn chơi. Nhưng mẹ Dũng vẫn không không thể ngờ nó lại làm cái chuyện dơ xấu đó. Dũng bực tức nói lại: “Mẹ vừa lòng chưa? Con đã không muốn nói hết ra để giữ sĩ diện cho nhà mình nhưng mẹ lại cứ phải sỉ nhục người ta như vậy cơ. Con gái mẹ cũng chửa, chẳng qua nó hèn nhát đi phá thôi… Con sẽ cưới Hiền, dù mẹ có đồng ý hay không”.
Hôm đó, trên đường về, Hiền ôm lấy mẹ bật khóc. Cô không biết vì sao bà lại có thể biết mọi chuyện như vậy. Bà Trâm vỗ về con: “Không sao, có mẹ đây. Mẹ đã biết trước thế nào họ cũng đối xử với mình như vậy nên mẹ tất nhiên phải tìm ra điểm yếu của họ. Mẹ bán hàng ngoài chợ, chuyện ở khu phố này thứ gì mà chẳng nghe nói… Con cứ yên tâm, dù có thế nào, mẹ cũng sẽ luôn bên cạnh con”.
Ghi nhớ sinh nhật của 6 người con là việc khá khó khăn với bà mẹ xứ Nghệ.