Bốn mùa anh và em!
Hà Nội thu về đẹp biết bao!
Sánh bước bên nhau lòng ước ao
Nắng vàng rực rỡ trao duyên ấy
Đã đi qua rồi mấy mùa thu?
Và rồi đây, đông về sẽ âm u
Gió thổi ào, vu vu từng cơn sóng
Còn đâu đây, nụ hôn chiều bong bóng?
Nhẹ nhàng qua, chong chóng vội trao tay.
Còn đâu đây những chén rượu cay?
Khi xuân về, anh say cùng cuống quýt?
Kem vội tan, trời đất ngừng quay tít
Mình bên nhau trong xúm xuýt của tâm hồn.
Mùa hạ đến, cơn mưa thật ôn tồn
Ào ào rơi, ướt tóc em vồn vã
Chiều Yên Sở, mưa buông rơi lã chã
Tiếng ve ngân, ríu rít đã bóng hình.
Bốn mùa yêu, trong em vẫn lặng thinh
Trách sao được con tim trinh nguyên ấy?
Yêu thương kia sẽ là biết mấy?
Nếu hờn giận phủ đã bấy nhiêu rồi?
Giận đi, giận lại rồi lại thôi
Đông qua, xuân về, hè lại tới
Hoa phượng nở, đỏ chói, lòng phơi phới
Ta bên nhau như cá nước ở trong hồ.
Ngoài biển kia, mặc sóng vẫn cứ xô
Ta cùng nhau đi trong dù ô ấy
Cơn mưa kia, rơi được đến mấy?
Ta cùng đi từ bấy đến bao giờ.
Ta cùng đi trong giấc mộng câu thơ
Trong làn nắng, một chiều em làm nũng
Trong bức tranh, một lần anh hờ hững
Trong muôn ngàn mộng ước anh-em.
Và giờ đây, hạnh phúc vội đan xen
Thao thức nhớ, anh - đêm lạnh giá
Thu lại về, tim em hồi hộp quá!
Anh hỡi anh, chàng Bạch Mã chung tình!
Bạn hãy gửi những bức THƯ TÌNH, THƠ TÌNH đến địa chỉ tamsudocgia@gmail.com, chúng tôi sẽ đăng bài miễn phí trong thời gian sớm nhất!
|
Vui lòng nhập nội dung bình luận.