Thư tình: Em luôn trong tâm trí anh!

Thứ hai, ngày 08/12/2014 10:17 AM (GMT+7)
Anh rất yêu em, anh muốn mọi người biết anh yêu em nhiều như thế nào.
Bình luận 0
Mình vô tình quen nhau qua internet, rồi nói chuyện làm quen. Những câu chuyện hàng ngày hỏi han nhau cứ thế diễn ra trong một thời gian ngắn.

Từng ngày trôi qua, những hình ảnh của em, những lời quan tâm mình dành cho nhau.. khiến anh cảm nhận được những gì em nói và dành cho anh là sự thật. Anh cũng chẳng biết anh yêu em từ lúc nào nữa, càng ngày anh càng bị em cuốn hút.

img

 

Anh luôn tự hỏi mình liệu đây là thật hay mơ, mình có nên dành tình cảm tới cái tình yêu mà người đời thường gọi là "tình ảo" không? Nghĩ thì vẫn nghĩ, nhưng làm sao anh có thể ngăn cản anh yêu em được.

Em hẹn tết em sẽ về ngoài bắc rồi mình sẽ gặp nhau. Anh muốn thời gian trôi sao thật nhanh để mình được gặp nhau. Rồi một hôm anh cảm nhận em không còn như mọi ngày, càng hỏi em thì em càng im lặng. Anh cứ nghĩ em bận công việc nên cố gắng kiên nhẫn đợi chờ, và hết một ngày, anh cũng chẳng nhận được một lời nói nào.

Ngày qua ngày trong đầu anh lúc nào cũng nghĩ tới em, tay thì cầm điện thoại không ngừng ra vào để xem em có nói gì không, càng mong thì càng thất vọng. Thôi đành bỏ những bức hình em gửi ra ngắm và tự tưởng tượng về em.

Sau một tuần, anh quyết tâm thể hiện tình yêu mà anh dành cho em, anh lấy đủ lý do để xin bố mẹ vào Sài Gòn. Bố thì đồng ý, mẹ thì không vì anh đang bị bệnh sợ trên đường đi xảy ra chuyện gì, anh kiên nhẫn năn nỉ cuối cùng cũng nhận lại sự đồng ý của mẹ.

Anh liền gọi cho thằng bạn thân rủ nó đi du lịch, nó hơi bất ngờ vì từ bé anh chẳng muốn đi đâu xa. Thật ra anh đi vào Sài Gòn để thử xem tình cảm dành cho em có thật sự không.

Anh nhớ lúc trước em có nói em ở quận 12 nhưng không nói rõ cụ thể. Anh liều một phen xem mình có may mắn hay không, đến nơi hai thằng anh tìm quán cafe ngồi. Anh nhắn tin cho em, anh đoán chắc rằng em nghĩ anh nói dối nên không trả lời. Ngồi đợi mãi không thấy đâu, càng chờ càng mất hút. Đi cả ngày hai thằng anh cũng mệt rồi, tìm một cái khách sạn để nghỉ và đợi tin tức. Sang ngày hôm sau cũng không thấy gì, thôi anh đành đi sắm ít đồ rồi chuẩn bị về Hà Nội.

Anh nghĩ rằng chắc mình không xứng với em rồi, anh cũng không dám kể với ai vì sợ mọi người nói anh khờ. Trong đầu anh luôn có hai ý nghĩ, cái ý nghĩ mà anh nghĩ không xứng với em chỉ là lý do để anh quên em thôi. Còn cái thứ hai anh luôn nghĩ một ngày nào đó, sớm thôi em sẽ trở lại bên anh.

Ngày anh nói anh đi thật ra là nói dối em đấy. Trong lòng anh không muốn đâu, nhưng tay với ý nghĩ luôn bắt anh phải làm. Anh nhắn tin cho em rằng anh đi, nếu có duyên mình sẽ găp lại rồi những lời dặn dò em. Bỗng dưng anh thấy tin nhắn từ phía em phản hồi. Tim anh đập thình thịch vừa vui vừa lo sợ, vui vì em trả lời rồi hẹn ước 3 năm khi anh trở về, sợ vì không biết làm cách nào che giấu 3 năm đây. Đã nói dối rồi, giờ nói thật ra chắc em khinh bỉ anh lắm, nhắm mắt mà che giấu vậy.

Hình ảnh quen thuộc vẫn là em, nhưng những câu nói hàng ngày của em không còn như trước, anh cảm thấy em nhạt dần, anh cố gắng lấy lại những gì mà mình dành cho nhau như trước thì em lại càng hất tung ra. Thôi thì anh để mọi chuyện theo chiều hướng của nó, ép cũng không thể được.

Anh đã từng nói, dù em là ai làm gì anh cũng chấp nhận em, không phải anh bị bệnh mà anh nói vậy. Anh yêu em, chứ anh không yêu quá khứ của em, ai ai cũng có quá khứ, đừng ngoảnh lại hãy nhìn về phía trước là được rồi.

Anh không biết mình sống được bao lâu nữa, anh không muốn ai thương hại anh, không muốn mang yêu thương đến rồi lại gieo u sầu cho em.

Hôm nay là hôm cuối cùng trước khi anh phẫu thuật, cơ hội để được tiếp tục sống và yêu thương em, nhớ em rất mong manh. Nếu em có vô tình đọc được những dòng này thì hãy tha lỗi cho anh, vì anh đã nói dối em. Nhưng yêu em thì anh không dối đâu nhé.

Nếu may mắn, anh sẽ tìm em....
Vuidt (Linh Vu (Dân Việt))
Mời các bạn đồng hành cùng báo Dân Việt trên mạng xã hội Facebook để nhanh chóng cập nhật những tin tức mới và chính xác nhất.
Ý kiến của bạn
Tin cùng chuyên mục
Xem theo ngày Xem