Cậu Phong, con trai cả của ông Phiến thực sự là một trường hợp… âm tính toàn tập! Ngay từ thuở đi học, nó đã đì đụt không chịu nổi. Ông Phiến cứ mỗi năm lại tốn một khoản tiền kha khá để… chạy điểm, chữa bảng điểm, giúp con trai được lên lớp.
Suốt những năm đi học phổ thông, rồi học nghề, bố phải theo con đến lớp, đến trường, bởi giáo viên nhồi kiến thức cho Phong không được thì ông đành… nhồi tiền cho ai đó có trách nhiệm. Ở trường rất nhiều người có trách nhiệm nên rốt cuộc, ông đã chạy cho con trai có cái bằng kế toán loại khá.
Những người quen biết gia đình ông thì đều lắc đầu kết luận, ông trời không cho ai tất cả. Ông Phiến khôn ngoan, giỏi giang "rách giời rơi xuống", kinh doanh vận tải "tiền nhiều như quân Nguyên", thì con trai ông lại đụt không để đâu cho hết!
Có bằng tốt nghiệp xong, cậu cả lại cứ quanh quẩn ở nhà, ông đành chạy việc cho con. Làm nhân viên thu ngân ở siêu thị, thử việc một hôm thì sếp phụ trách ở đó lắc đầu từ chối, cậu không biết cách dùng máy tính tiền thế nào dù đã được cầm tay chỉ việc.
Làm phục vụ trong một khách sạn thì Phong không biết ngoại ngữ, khách hỏi cũng lúng búng không biết trả lời ra sao. Làm nhân viên giao bưu phẩm thì tìm nhà người nhận bưu phẩm khó quá, Phong cứ lạc đường, lại gọi điện cho bố nhờ giúp.
Ảnh minh họa
Cuối cùng, ông Phiến đành cho con một chân giao nhận công văn, giấy tờ ở công ty vận tải của ông. Công việc nhàn nhã, đơn giản, lương 5 triệu đồng/tháng. Âu cũng là để con trai có việc làm, dễ lấy vợ.
Việc tìm vợ cho con trai cả, ông cũng phải ra tay. Bởi từ xưa đến nay, một người bạn trai thân thiết cậu Phong cũng chẳng kiếm nổi, nói chi kiếm bạn gái. Sau khi thu xếp công việc đàng hoàng cho con trai tại công ty mình, ông Phiến dấm được một đám, cô gái là giáo viên tiểu học, xinh ngoan, con nhà lành, chịu ưng lấy con trai ông.
Đám cưới rổn rảng ai cũng mừng vì cậu cả lấy được vợ hiền, dù ai nấy đều biết việc lớn này cũng phải một tay bố cậu dàn dựng.
Nhìn cô con dâu xinh xắn, hiền lành, ít nói nhưng buồn buồn cắm cúi trong nhà mình như cái bóng, lắm lúc ông Phiến thấy thương đứt ruột. Cô dâu nhút nhát, vốn gái nhà quê, chịu lấy chồng theo mai mối, theo sự ưng thuận của bố mẹ, thời nay ít cô nào chịu cảnh đó.
Chồng nó đụt, nó phải cắn răng chịu. Có chuyện gì bất ý trong phòng the, nó chẳng hé răng. Ông Phiến dù thương lắm nhưng cũng không tiện hỏi con dâu. Ông giục vợ tỉ tê hỏi con dâu, nhưng bà cũng lắc đầu.
Cuối cùng ông đành lôi cậu cả ra quán nước, bắt khai thành thật. Hóa ra bao lâu nay, cậu cả lấy vợ về nhà, ngủ với vợ hằng đêm, nhưng khi lên giường, cậu xoay lưng lại với vợ, chơi games mải mê qua điện thoại, cho đến khi mỏi mắt thì… khò khò.
Cực chẳng đã, ông đành chỉ con cách làm đàn bà hạnh phúc. Ông cũng đưa cậu tới gặp một người bạn học, là bác sĩ tâm lý để điều trị “căn bệnh khó nói, khó làm”.
Ảnh minh họa
Và rồi ông để ý, thấy gương mặt con dâu dần tươi tỉnh hơn, cô cười nói nhiều hơn trong nhà. Dấu hiệu đó cho ông thấy, thằng cả đụt nhà ông chắc đã thực hành chút chút bài học làm đàn ông.
Nửa năm sau vụ phát hiện động nhà động cửa ấy, con dâu ông Phiến có bầu. Ông mỉm cười vỗ đùi cái đét! Thôi thì ông đành phải xoay xở trong tình cảnh hai vai gánh hai cuộc đời, sống hộ làm thay mọi việc lớn cho thằng con trai.
Mà dù sao việc lớn cũng đã có kết quả rồi! Trời cho ông thông minh, tài giỏi, làm ăn hơn người, thì trời cũng lấy bớt trí khôn thằng con trai ông, âu cũng là sự công bằng mà thôi. Ông tự an ủi mình như thế.
(*) Tít bài đã được Dân Việt đặt lại.
Kiều Mai (Phụ nữ Tp HCM)
Vui lòng nhập nội dung bình luận.