Vợ chồng tôi lấy nhau được chín năm, có với nhau hai mặt con, một bé 5 tuổi, một bé 7 tuổi. Tôi làm công chức trong một cơ quan nhà nước của tỉnh còn anh công tác trong ngành ngân hàng. Chồng tôi là một người đàn ông yêu vợ và thương con, điểm trừ duy nhất là đôi khi anh hơi cục tính mà thôi. Từ ngày lấy nhau đến giờ, cuộc sống hai vợ chồng tôi khá hòa thuận và êm ấm.
Cách đây 5 tháng, chồng tôi được thuyên chuyển công tác xuống chi nhánh ngân hàng huyện, hai vợ chồng ít gặp nhau hẳn. Anh chỉ về nhà vào cuối tuần để thăm vợ con. Những ngày chồng ở xa, nói thật tôi rất cô quạnh và trống trải dù có hai con bên cạnh. Sau những giờ làm việc mệt mỏi, tôi chỉ muốn nằm xuống cạnh chồng để được anh vỗ về yêu thương. Nhưng không có chồng, đối diện với tôi chỉ là chiếc giường trống không, lạnh lẽo.
Vì vài phút đam mê, tôi đang chịu tra tấn mỗi ngày (Ảnh minh hoạ IT)
Mỗi lần chồng về, anh cũng an ủi tôi rất nhiều là hãy cố gắng. Anh chỉ đi một thời gian để sau này về được cất nhắc lên vị trí tốt hơn. Biết là vậy, nhưng tôi vẫn rất buồn và thấy cô đơn. Chính những ngày này tôi đã ngã vào vòng tay của Tài - người đàn ông đã li dị vợ và làm cùng cơ quan. Tài ăn nói có duyên, lại lịch sự với phụ nữ, tôi thường nhận được sự quan tâm giúp đỡ đặc biệt từ anh.
Trái tim tôi đập rộn ràng mỗi khi ở gần anh dù tôi biết điều đó là không đúng. Và rồi, chúng tôi đã giấu giếm mọi người hẹn hò bí mật. Không phải tôi hết yêu chồng nhưng ở bên Tài khiến tôi cảm giác mình được chở che và vui vẻ.
Chuyện ngoại tình của tôi kéo dài được hơn hai tháng thì bị chồng tôi phát hiện. Hôm đó, khi cùng Tài bước ra khỏi một nhà nghỉ nhỏ khá kín đáo ở trong hẻm, tôi đứng tim khi thấy chồng đang ôm con trai bé của tôi đứng trước cửa. Tôi run rẩy không nói được lời nào, Tài cũng không khá hơn tôi. Chồng tôi chỉ nhẹ nhàng cất lời với con trai: “Bảo mẹ về nhà đi con”. Bé con nhà tôi ngoan ngoãn lặp lại theo lời bố và chạy lại kéo tay tôi lên xe. Cả nhà chúng tôi yên lặng ra về, tôi ngồi sau xe chồng mà sợ hãi không dám mở miệng.
Về đến nhà, chồng tôi vẫn cư xử như bình thường, anh còn bảo tôi xuống bếp nấu cơm và cho con ăn. Dù tim đập thình thịch vì không biết ý định của chồng nhưng tôi vẫn làm theo. Sau bữa ăn, anh gọi hai con trai tôi ra phòng khách và lấy ra tập truyện cổ tích bảo con trai lớn tôi đọc to truyện “Sự tích hòn vọng phu” cho cả nhà cùng nghe.
Thấy con trai vui vẻ đọc từ đầu đến cuối câu chuyện mà lòng tôi thắt lại. Đọc vừa hết, anh quay ra bảo con: “Nàng Tô Thị đáng khâm phục con nhỉ, người phụ nữ chung thủy chờ chồng như vậy mới là chuẩn mực con ạ. Ai như mẹ con, chờ bố có vài ngày mà đã vào nhà nghỉ với giai đấy…”. Tôi cúi gằm mặt không dám nói câu nào khi con quay ra hỏi bố nó: “Nhà nghỉ là gì hả bố?”, chồng tôi cười gằn bảo: “À, cái này mẹ con sẽ giải thích cho con nhé, mẹ con rành việc này lắm…”. Tôi úp tay lên mặt khóc nức nở.
Chồng tôi hành hạ tôi mỗi ngày (Ảnh minh hoạ IT)
Trời ơi, anh có cần thiết phải làm thế trước mặt con không…? Chưa dừng lại ở đó, chồng tôi còn xin nghỉ phép để ở nhà với vợ. Anh lên mạng download rất nhiều phim "đen" về và bắt tôi ngồi xem cùng để chọn ra “kiểu” mình thích nhất. “Sao không chọn được à em, vậy bình thường thằng Tài nó hay phục vụ em thế nào, em chỉ đi thì anh mới biết đường chiều em được chứ, vợ nhỉ?”.
Tôi nhìn người chồng của mình đầy xa lạ, hình như ghen tuông đã biến anh thành một con người hoàn toàn khác. Cứ đêm xuống, tôi lại sợ hãi khi phải đối diện với chồng mình. Anh còn bắt tôi gọi anh là “Tài” ở trên giường để tôi cảm thấy “thân thuộc” khiến tôi thấy anh thật biến thái. Anh liên tục đay đi đay lại chuyện ngoại tình của tôi hàng đêm, còn buổi tối là nghe con đọc những truyện cổ tích về tấm gương chung thủy son sắt.
Tôi đã quỳ xuống van xin chồng tha thứ: “Em xin anh, em biết em đã sai, phải làm thế nào để anh có thể tha thứ cho em, anh hãy nói cho em biết. Anh cứ thế này, em không chịu nổi…”. Đáp lại tôi chỉ là ánh nhìn hờ hững của chồng, anh muốn giày vò tôi đến khi nào mới hả lòng hả dạ đây?
Tôi biết ngoại tình là không đúng nhưng là con người, ai chả có những lúc sai lầm. Tôi biết mình sai, tôi cũng đã dừng lại và thành tâm muốn chồng tha lỗi vì những phút bồng bột ấy. Nhưng chồng tôi thật sự quá nhẫn tâm khi đối xử với vợ bằng những đòn ghen hiểm ác, cay nghiệt thế này.
Tôi nên làm gì mới được đây, nên mang con về ngoại một thời gian để anh nguôi giận hay cứ tiếp tục chịu đựng thế này ? Chẳng lẽ chỉ một phút bồng bột của tôi mà tôi phải chấp nhận sự dày vò hãi hùng này hay sao?
Chuyên gia tâm lý Trịnh Trung Hoà
"Mới đây tôi nhận được lá thư của một phụ nữ. Quả thực trong nhiều năm làm tư vấn hôn nhân, tôi đã can thiệp hàng mấy trăm "ca" ngoại tình, đàn ông có, cả đàn bà cũng có, nhưng đọc thư chị ấy, tôi thấy đúng là không giống ai. Người chồng có nên trừng trị vợ theo cách mô tả trong thư? Người vợ có nên níu kéo hôn nhân dù phải chịu "đòn tâm lý" nhục nhã suốt đời? Những đứa con lớn lên trong môi trường gia đình ấy sẽ ra sao? Và có thể còn nhiều vấn đề khác nữa như : Lỗi lầm này có tha thứ được không? Ngược lại nếu chồng ngoại tình bị vợ bắt được thì sẽ thế nào? Có cách nào cứu vãn được cuộc hôn nhân từng có nhiều năm thuận hòa, êm ấm?".
|
Vui lòng nhập nội dung bình luận.