Tôi 31 tuổi, kế toán trưởng cho một công ty nước ngoài. Chị 40 tuổi, vừa vào công ty tôi làm giám đốc phát triển thương hiệu từ cuối năm ngoái. Tôi bị chị hớp hồn ngay lần đầu tiên nhìn thấy chị, trong cuộc họp các trưởng bộ phận vào cuối năm. Ở chị toát lên một thần thái cực kỳ cuốn hút người nhìn, chị rất xinh đẹp, vẻ ngoài cá tính, cứng rắn, lạnh lùng, kiệm lời.
Tôi hay va chạm vì bất đồng quan điểm trong công việc với bộ phận kinh doanh, còn ở bộ phận chị lại chưa bao giờ gây khó chịu gì cho tôi. Ngược lại mỗi khi họp công việc với bộ phận chị, cách chị xử lý công việc khiến tôi có phần ngưỡng mộ. Có thể một phần là vì chị có thời gian sống ở nước ngoài nên cách nói chuyện với nhân viên khá thẳng thắn và thoải mái. Việc tôi bị thu hút với một người như vậy có lẽ sẽ là bình thường nếu tôi là đàn ông. Vấn đề ở đây tôi là phụ nữ, tôi biết mình đang rơi vào trạng thái yêu đồng giới mà không có cách nào dừng suy nghĩ đó lại được.
Ảnh minh họa
Nhìn vẻ ngoài ai cũng đánh giá tôi dễ thương, dịu dàng. Tôi ít tiếp xúc và thân với đồng nghiệp công ty mặc dù làm ở đây đã được 5 năm, đa số các bộ phận đều phải chủ động đến thỏa hiệp với tôi trong rất nhiều việc. Vậy mà từ khi gặp chị tôi lại là người chủ động kiếm cớ để hỗ trợ chị, hoặc tự động xử lý cho chị tất cả những việc nằm trong tầm tay mình. Tôi xác định mình là người nữ tính, từng có một vài mối quan hệ tình cảm nhưng cuối cùng thấy không hợp rồi mới chia tay. Hiện tại vẫn có một anh giáo viên đang theo đuổi tôi một cách chân thành nhưng hầu như tâm trí tôi không có ai khác ngoài chị.
Nói thêm về chị, trong vài lần gặp nhau uống cà phê, dĩ nhiên do tôi chủ động hẹn và lấy cớ là đã hỗ trợ hoặc trình sếp vấn đề gì đó cho chị, đã được thông qua để "cài" chị phải mời tôi cà phê. Tôi luôn nhìn thấy trong sâu thẳm đôi mắt chị có gì đó rất buồn nhưng chị không muốn chia sẻ. Chị chỉ nói chuyện công việc và lại rất hài hước, những lần gặp được chị là tôi như quên cả thế giới này, chỉ muốn ngồi nghe chị nói chuyện.
Lần mò vào các trang xã hội của chị, tôi biết chị có con gái, bé đang sống với gia đình bố bên nước ngoài. Chị sống một mình trong một căn hộ. Trong một lần tôi chủ động muốn đến nhà chị chơi, chị đồng ý và còn nấu một số món rất ngon để mời tôi ăn. Tôi để ý tủ lạnh nhà chị có rất nhiều bia và rượu. Chị nói tối nào cũng uống một ít để ngủ cho ngon rồi cười, một nụ cười tỏa nắng rực vào lòng tôi.
Rồi độ thân thiết của tôi và chị đã được đẩy lên cao hơn rất nhiều, chị bắt đầu thoải mái và cởi mở hơn với tôi, cũng bắt đầu nhận ra tình cảm của tôi. Tôi cảm nhận được rất rõ chị đã có tình cảm với tôi nhưng lại bắt đầu lẩn tránh. Tôi rủ đi chơi hoặc đi cà phê như trước kia thì chị luôn tìm cách từ chối.
Khi tôi nói không khỏe, hay đau đầu chóng mặt chị lại chủ động mua thuốc, gửi thức ăn đến cho tôi, nhắc chừng tôi ăn uống mỗi ngày để giữ sức khỏe. Giữa chúng tôi vẫn chưa ai nói rõ về tình cảm của mình, chỉ là cảm nhận từ đối phương. Thực sự giờ đầu óc tôi mụ mị, tôi nhớ chị suốt cả ngày, luôn ước gì được bên cạnh chị, được chị chăm sóc và san sẻ với chị mọi thứ. Tôi không làm sao thoát ra được.
Gia đình tôi thuộc hàng gia giáo, bố tôi là giáo viên đã nghỉ hưu, mẹ là một phật tử, các chị tôi đã yên bề gia thất. Tôi luôn khao khát và tìm đủ lý do để gặp chị và ở bên chị, nhưng cũng lo lắng mỗi khi về đến nhà. Tôi có nên thú nhận hết tình cảm của mình bấy lâu dành cho chị có được không? Tôi hoang mang, sợ chị từ chối thì sẽ mất chị vĩnh viễn, vì thực sự chị là người rất cương quyết và lạnh lùng. Còn nếu chị cũng có tình cảm với tôi thật thì chúng tôi có thể đến với nhau được không? Tôi làm sao đối diện với gia đình mình? Xin hãy tư vấn giúp tôi.
(*) Tít bài đã được Dân Việt đặt lại
Hồng (VnExpress)
Vui lòng nhập nội dung bình luận.