Tàu khu trục Type 055 của Trung Quốc.
Trong giai đoạn Thế chiến 2, Nhật Bản nhận ra việc kiểm tra các chuỗi đảo ở Thái Bình Dương mang ý nghĩa chiến lược. Nhưng cuối cùng, chính những hòn đảo này lại trở thành gánh nặng cho Nhật Bản khi Mỹ và đồng minh tập trung lực lượng đánh chiếm từng hòn đảo.
Ngày nay, Trung Quốc không ngừng cải tạo đảo nhân tạo trái phép, đưa vũ khí ra Biển Đông, nhưng nếu chiến tranh nổ ra, kết cục không mấy khác biệt, theo National Interest.
Các cơ sở quân sự của Trung Quốc ở Biển Đông chủ yếu nằm ở quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, chủ quyền của Việt Nam. Ở quần đảo Trường Sa của Việt Nam, Trung Quốc chiếm đóng trái phép và xây sân bay tại đá Chữ thập, đá Subi, đá Vành Khăn, cùng với các cơ sở phục vụ tên lửa, trạm radar ở các đảo nhỏ khác.
Ở quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam, Trung Quốc xây đường băng quân sự trên đảo đảo Phú Lâm, với trạm radar và bãi đáp trực thăng ở nhiều nơi khác.
Các căn cứ lớn Trung Quốc xây dựng trái phép đều có thể là nơi tập kết chiến đấu cơ, với tầm bắn tên lửa bao quát khắp khu vực.
Tàu Trung Quốc xuất hiện trái phép trong các vùng nước xung quanh đá Vành Khăn thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam.
Tên lửa Trung Quốc đưa ra Biển Đông bao gồm tên lửa phòng không như HQ-9, tên lửa hành trình phóng từ đất liền. Trong thời chiến, câu hỏi đặt ra là các tổ hợp tên lửa này tồn tại được trong bao lâu.
Thông thường, các tên lửa có thể được ngụy trang trong rừng, giấu trong đồi, núi, nhưng ở Biển Đông không có nơi nào che giấu được vũ khí như vậy, ngay cả các cơ sở phòng thủ do Trung Quốc xây dựng trái phép cũng không thể chống đỡ được các đợt tấn công, theo NI.
Duy trì tên lửa tại các đảo ở Biển Đông cũng là thách thức lớn vì cần đến mạng lưới cung cấp thường xuyên nhiên liệu, năng lượng và đạn dược.
Các sân bay Trung Quốc xây dựng trái phép ở Biển Đông, giúp Bắc Kinh dễ dàng xác định vị trí mục tiêu nhờ các máy bay cảnh báo sớm. Nhưng trong thời chiến, các sân bay có thể dễ dàng bị vô hiệu hóa bằng tên lửa tầm xa và bom thông minh. Trung Quốc cũng khó có thể sửa chữa các sân bay vì cần vật liệu và thiết bị chuyên dụng, dù rằng Trung Quốc có thể tính đến khả năng sân bay bị máy bay Mỹ dội bom, theo NI.
Tương tự, các tổ hợp radar được coi là “tai mắt” của Trung Quốc ở Biển Đông có thể dễ dàng bị vô hiệu hóa, dù rằng thiệt hại sẽ không quá lớn, so với những gì Mỹ và đồng minh phải bỏ ra để tấn công.
Lính hải quân Trung Quốc.
Nhìn chung, toàn bộ năng lực quân sự của trên đảo Trung Quốc xây dựng trái phép ở Biển Đông đều phụ thuộc vào liên lạc với đại lục. Một khi bị cô lập, các hòn đảo Trung Quốc tốn công xây dựng sẽ sụp đổ trong thời gian ngắn.
Trong quá khứ, các thành trì kiên cố được coi là thách thức đối với bất cứ tàu chiến nào. Nhưng công nghệ ngày nay đã đạt đến mức độ toàn bộ căn cứ quân sự bị phơi bày bởi vệ tinh.
Những hòn đảo không còn là “pháo đài bất khả xâm phạm” từ khi tên lửa hành trình và tên lửa đạn đạo xuất hiện.
Có thể nói, các đảo Trung Quốc xây dựng trái phép ở Biển Đông không đem lại nhiều ý nghĩa về mặt quân sự mà mang ý nghĩa chính trị nhiều hơn. Ở thời bình, các hòn đảo có thể khiến hoạt động tuần tra tự do hàng hải của Mỹ gặp khó khăn. Nhưng trong thời chiến, không quân và hải quân Mỹ hoàn toàn có thể đè bẹp các đảo Trung Quốc tốn công xây dựng.
Các nhà nghiên cứu Trung Quốc đang loay hoay tìm kiếm một lớp phủ vật liệu mới cho các vũ khí và công trình xây dựng trái...