Dân Việt

Hơi ấm ổ rơm

ĐĐK 03/11/2013 06:55 GMT+7
Ngày trước, cứ vào cữ tháng mười âm lịch, sau khi gặt hái xong, bà tôi lại chọn những mẻ rơm được nắng, phơi thật kỹ rồi bó thành từng bó cất đi. Rơm thơm, đượm hương lúa mới, vàng óng ả.
Khi trời đông tháng giá, bà đem rơm trải vào góc nhà thành một chiếc giường, trên trải chiếc chiếu đôi. Người dân quê tôi gọi đó là ổ rơm.

Trong ký ức của tuổi thơ tôi, chiếc ổ rơm thật gần gũi, thân quen, tạo cảm giác bình yên trong cuộc sống. Bọn trẻ tha hồ quần thảo, nô đùa, thi "lộn tùng phèo” trên chiếc ổ rơm bình dị, có ngã cũng không đau. Rơm bồng bềnh, bồng bềnh... Tôi có cảm giác như ở trạng thái không trọng lượng rồi chìm dần vào giấc ngủ sâu. Mùa đông giá buốt, sướng nhất là được cuộn tròn trong ổ rơm.
img

Cái ổ rơm của bà ở góc nhà đã bao lần đón những đoàn dân công về ở trọ để đắp lại khúc đê vừa bị cơn bão tàn phá. Dễ đến 4-5 người chen chúc. Tiếng nói cười vui vẻ. Cái tình quê, tình người càng ấm áp, sâu nặng. Hơi ấm ổ rơm như xua đi sự lạnh lẽo, buốt giá của từng đợt gió mùa Đông Bắc. Vào những ngày nắng, bà đem rơm ra ngoài sân phơi lại, rũ thật kỹ cho rơm được thơm tho. Ổ rơm có phần như hao đi, mỏng hơn. Bà lại trải thêm rơm mới...

Tôi thu mình lại, nằm gọn trong ổ rơm như con tằm nằm trong cái kén. Hơi rơm mới nồng nàn đượm mùi nắng. Hơi thở của đất trời, của đồng quê hòa quyện vào những sợi rơm vàng óng ả, nuôi dưỡng, nâng đỡ tuổi thơ tôi!

Giờ đây, cuộc sống của người dân quê tôi đã được cải thiện, nhà nào cũng mua sắm được đệm mút, đệm bông để nằm, vừa êm ái, vừa văn minh, lịch sự. Nhưng mỗi khi có đợt gió mùa Đông Bắc tràn về, trời lác đác mấy hạt mưa, nằm trên chiếc đệm mút bồng bềnh, ấm cúng, tôi lại chạnh lòng nhớ hơi ấm ổ rơm.