Dân Việt

Bóc ván gỗ... ra tiền

Tạ Quang Đạo 09/06/2015 06:15 GMT+7
Những ngày này, dọc theo Quốc lộ 6, đoạn qua địa phận các huyện Lương Sơn, Kỳ Sơn (Hòa Bình), không khó nhận thấy những bãi đất lớn được người dân sử dụng để phơi các miếng gỗ mới bóc làm ván ép xuất khẩu. Đó là sản phẩm của nghề bóc ván gỗ - nghề xóa đói giảm nghèo cho hàng ngàn hộ dân nơi đây.

Thu nhập hàng trăm triệu đồng/năm

Trong hơn 3 năm gần đây, hoạt động bóc ván gỗ rừng trồng đã phát triển khá mạnh ở nhiều địa bàn của tỉnh Hòa Bình. Nhận thấy triển vọng của nghề bóc ván gỗ, đầu năm 2012, anh Bùi Văn Bạch dân tộc Mường ở xã Lâm Sơn (Lương Sơn) mạnh dạn đầu tư 300 triệu đồng mua sắm máy móc, mở xưởng và tiến hành phát triển nghề bóc ván gỗ rừng trồng. Với giàn máy bao gồm nhiều loại như máy cắt gỗ, máy bóc tu, máy bóc lồng, máy mài…, bình quân mỗi ngày, xưởng của gia đình anh Bạch tiêu thụ khoảng 8 - 10m3 gỗ nguyên liệu, tạo việc làm cho 10 lao động. 

Vừa kiểm tra chất lượng những miếng ván gỗ mới bóc, anh Bạch vừa cho biết: “Do địa phương có diện tích rừng trồng khá lớn nên tôi không phải lo nguồn cung nguyên liệu. Sản phẩm gỗ ván bóc được các doanh nghiệp ở Hà Nội lên tận nơi thu mua để phục vụ làm ván ép xuất khẩu và gỗ ván công nghiệp. Thời gian tới tôi sẽ tiếp tục mua thêm 1 giàn máy nữa để mở rộng sản xuất”.

img
Chị Hoàng Thị Mý đang phơi ván gỗ. Ảnh: Q.Đ

Theo tìm hiểu của chúng tôi, trung bình mỗi cơ sở bóc ván gỗ rừng trồng cần vốn đầu tư từ 300 - 400 triệu đồng. Người lao động tham gia sản xuất tại các xưởng bóc ván gỗ không cần có yêu cầu cao về chuyên môn; người mới vào làm chỉ cần học trực tiếp tại xưởng vài ngày là biết nghề. Thực tế cho thấy, nhờ sự phát triển của nghề bóc ván gỗ nên đời sống nhiều hộ dân ở đây đã được nâng cao.

 

Chị Hoàng Thị Mý, thôn Rổng Vòng, xã Lâm Sơn cho biết: “Những năm trước, gia đình tôi chỉ trông vào vài sào ruộng nên đời sống gặp nhiều khó khăn, trong khi thời gian nông nhàn nhiều. Gần 2 năm nay tôi đã xin vào làm việc ở xưởng bóc ván gỗ. Công việc đơn giản chỉ là mang ván gỗ đi phơi, sau đó bó lại cất vào kho để xuất bán, mỗi tháng tôi cũng có thêm hơn 2 triệu đồng để trang trải cho cuộc sống gia đình”.

Đối với các chủ xưởng bóc ván gỗ có 1 giàn máy, hàng năm sau khi trừ chi phí thì mức thu nhập thường đạt khoảng 100 triệu đồng; những xưởng có 2 - 3 giàn máy thì thu nhập hàng năm cao hơn.

Giải quyết đầu ra cho gỗ rừng trồng

Quan điểm

Ông Nguyễn Xuân Trường - Chi cục phó Chi cục Lâm nghiệp tỉnh Hòa Bình
  Năm 2014, Hòa Bình đã triển khai trồng mới 8.641ha   và trên 266.500 cây phân tán; trong đó diện tích rừng do người dân tự bỏ vốn trồng là 5.615ha. Nhờ vậy, tỷ lệ che phủ rừng của tỉnh đã đạt 49,4%, góp phần bảo vệ môi trường, hạn chế thiên tai, lũ lụt.  
Hiện nay, phần lớn người dân thu mua gỗ trực tiếp ngay tại địa phương và các địa bàn lân cận; chủ yếu là các loại gỗ rừng trồng như keo, bạch đàn… với giá bình quân 900.000 - 1.100.000 đồng/m3. Sau khi chế biến thành sản phẩm gỗ ván bóc, giá bán lên đến 1,7 - 1,8 triệu đồng/m3, trừ chi phí các chủ xưởng thu lãi khoảng 200.000 - 250.000 đồng/m3. Ngoài ra, các sản phẩm gỗ thừa, mùn cưa cũng mang lại cho chủ xưởng một khoản thu nhất định. So với những nghề khác, nghề bóc ván gỗ rừng trồng tuy mới xuất hiện ở Hòa Bình nhưng đã nhanh chóng thu hút được sự quan tâm của chính quyền và nhân dân địa phương bởi sản phẩm gỗ ván bóc có đầu ra tương đối rộng mở, doanh thu của chủ xưởng khá ổn định; đồng thời nghề sản xuất gỗ ván bóc còn tận dụng được nguồn nhân công dồi dào. Đặc biệt, nguồn nguyên liệu đầu vào là các loại gỗ rừng trồng hiện đang có khá nhiều trên địa bàn…

 

Theo đánh giá bước đầu của Chi cục Lâm nghiệp tỉnh Hòa Bình, nghề bóc ván gỗ rừng trồng đã giúp xóa đói giảm nghèo cho hàng nghìn hộ nông dân, nhất là đồng bào các dân tộc. Chỉ tính riêng năm 2014, toàn tỉnh Hòa Bình đã khai thác 2.500 - 3.000ha rừng trồng, với sản lượng khoảng 135.000m3 gỗ, 12 triệu cây tre, nứa…, mang về nguồn lợi hàng trăm tỷ đồng. Nếu như trước đây, việc trồng rừng chủ yếu dựa vào các dự án của Nhà nước thì hiện nay nhờ gỗ rừng trồng có đầu ra ổn định, nhiều hộ dân đã tự bỏ vốn hoặc vay vốn ngân hàng để trồng rừng, góp phần tăng diện tích rừng cũng như tăng tỷ lệ che phủ rừng tại các địa phương.