Dân Việt

“Em thật lòng yêu thương chồng chị chứ”

Mai Thủy 10/11/2015 10:28 GMT+7
Câu hỏi của vợ người tình khiến cô ngượng ngùng đỏ mặt, chết lặng không nói được câu nào.

Ngay từ khi bắt đầu cuộc tình sai trái này, cô đã tự dằn vặt bản thân mình rất nhiều. Nhưng tình yêu và sự đam mê anh tới mức tôn thờ đã khiến cô quên đi tất cả mà lao vào anh như một con thiêu thân.

Ngày cô bước vào công ty anh, cô đã bị anh ám ảnh bởi anh khá giống với mối tình sâu nặng mà cô vừa chia tay cách đây gần 1 năm. Gặp anh, bao nhiêu nỗi nhớ nhung, yêu thương trong cô trỗi dậy. Cô không thể ngăn bản thân mình tiếp cận anh.

Cô vui mừng biết bao khi nhận ra anh biết rằng cô đang thầm để ý tới anh nhưng rồi nhanh chóng rơi vào đau khổ, tuyệt vọng khi biết tin anh đã có vợ. Bao nhiêu hy vọng trong cô tan vỡ, nhường chỗ cho nỗi tủi hờn, oán trách mình là phận đến sau.

Cô tự dằn vặt bản thân mình, cố gắng tránh mặt anh nhưng càng tránh mặt, anh càng cố tạo cơ hội cho cô và anh gần gũi nhau. Càng trốn tránh, cô càng nhận ra mình yêu anh đến nhường nào và cuối cùng, cô chấp nhận làm kẻ thứ 3 tôi lỗi để có được anh.

Cô không phải là đứa không hiểu chuyện. Thỉnh thoảng nghe được ở đâu đó phát ra cụm từ “kẻ thứ 3” là cô lại thấy bản thân mình thật vô sỉ. Nhưng tình yêu không có lỗi, lỗi chỉ là do cô đến sau mà thôi. Cô thấy bản thân mình không đủ tư cách giành giật anh với vợ con anh nên cô chỉ mong muốn anh bớt chút thời gian ít ỏi để ở bên cô.

img

Cô không muốn cuộc đời sau này của cô sẽ phải sống trong sự hối tiếc và dằn vặt (Ảnh minh họa)

Cô và anh chính thức cặp bồ với nhau. Một mối tình vụng trộm say mê và ngọt ngào. Anh thường nói hối tiếc nhất đời của anh là gặp cô quá muộn. Anh cũng chưa bao giờ kể về vợ con anh cho cô nghe. Nếu cô có hỏi thì anh chỉ nói anh chỉ muốn không gian riêng tư này là của hai người, đừng nhắc đến người khác. Và cô cũng chỉ muốn vậy.

Những tưởng cuộc tình vụng trộm này sẽ không ai biết, nào ngờ nó vẫn đến tai chị. Ngày chị hẹn gặp cô, cô đã vô cùng lo sợ. Cô đã chứng kiến cảnh người ta đáng ghen ghê gớm như thế nào nên cô không muốn bản thân mình rơi vào hoàn cảnh ấy. Nhưng không hiểu sao, thâm tâm cô rất muốn gặp chị. 

Rồi chị xuất hiện, một người phụ nữ đẹp, sang trọng. Chị chào cô hết sức lịch sự, giọng nói chị nhẹ nhàng khiến cô bớt lo lắng. Chị ấy hỏi thăm sức khỏe của cô cứ như một người chị gái đang nói chuyện với cô em nhỏ chứ không phải là một bà vợ đang đánh ghen với nhân tình của chồng. Cô còn đang quá đỗi ngạc nhiên về cách ứng xử của chị thì chị lại gây tiếp cho cô một bất ngờ khác khi hỏi: 

“Em thật lòng yêu thương chồng chị chứ”. Thấy cô ngượng ngùng đỏ mặt, chết lặng không nói được câu nào thì chị có vẻ thoáng buồn. Cô vội vã xin lỗi chị, cô không cố ý giành giật anh với chị. Cô chỉ mong chị tha thứ, cô nói cô sẽ không đòi hỏi bất cứ điều gì từ anh, chỉ xin chị cho phép cô được ở bên anh trong chút thời gian ít ỏi.

Cô những tưởng chị sẽ hét lên, rồi mắng chửi cô thậm tệ khi cô nói ra những lời ấy. Nào ngờ, chị im lặng và kể cho cô nghe câu chuyện tình yêu của chị. Chị và anh đã phải rất vất vả mới đến được bên nhau. Bố mẹ anh vốn không ưa gì chị vì hoàn cảnh gia đình chị khó khăn, họ nghĩ chị đến với anh chỉ vì tiền. Bằng sự kiên trì và nhẫn nại, bao năm qua chị đã chứng minh cho ông bà thấy chị yêu thương anh thật lòng.

Dần dần, tình cảm của chị và bố mẹ anh cũng tốt hơn. Kết thúc câu chuyện, chị còn nói nếu sau này anh bỏ chị, chị chỉ mong người co gái sau chị sẽ thay chị chăm sóc tốt hơn cho bố mẹ anh. Trước khi ra về, chị ấy không quên để lại cho cô lời nhắn: “Nếu anh ấy chọn em, chị và các con sẽ ra đi”.

Chị đi rồi mà cô vẫn còn ngồi đó. Cô có cảm giác đây không phải là cuộc hẹn giữa một bà vợ với nhân tình của chồng mà nó đơn giản chỉ là cuộc nói chuyện giữa hai người đàn bà cùng yêu sâu sắc một người đàn ông. Chẳng cần anh chọn, cô biết mình đã thua. Ngay từ lúc gặp chị, cô đã biết cô là kẻ thua cuộc, cô không có cách nào để sánh được với chị.

Cô nghĩ anh đến với cô chỉ là do bồng bột nhất thời. Vì anh thiếu đi sự quan tâm nơi chị. Vì chị đã phải chia sẻ chị cho quá nhiều người trong gia đình anh: bố mẹ, con cái, họ hàng,.., nên không thể toàn tâm toàn ý lo lắng cho anh được. Nhưng cô thì khác, vì cô độc thân nên cô có thể trọn vẹn thuộc về anh. Cô tự đặt mình vào vị trí của chị, nếu cô lấy anh, cũng sinh con cho anh, cũng phải vất vả chăm lo cho gia đình anh chu đáo thì cô sẽ sao?

Cô nhận ra cô đã quá sai lầm. Cô đã tự huyễn hoặc bản thân mình vào những điều không thể. Cô nghĩ dù đau đớn nhưng cô vẫn phải chấm dứt cuộc tình sai trái này. Cô không muốn cuộc đời sau này của cô sẽ phải sống trong sự hối tiếc và dằn vặt.