Đón chúng tôi ở Hà Nội là một Lệ Rơi rất khác: bảnh bao, lịch thiệp và điềm đạm. Anh còn ga lăng đến độ chủ động mở cửa xe cho khách trước khi leo lên vị trí cầm lái của mình. Xe vừa chuyển bánh, Lệ Rơi lập tức kể về quê nhà, tâm trạng đầy háo hức: “Nhà cách Hà Nội gần 80 cây số nhưng chạy đường cao tốc vèo cái đến nơi. Từ đầu làng về đến nhà, hai bên đường đều là ổi”.
Lệ Rơi đỗ xe ven đường, xuống tận vườn để lựa đào đón Tết. Nhắc đến Tết, giọng anh bỗng trầm lại. Từ khi được nhiều người biết, Lệ Rơi chưa có cái Tết nào trọn vẹn. Năm 2015, anh đón Tết trong TP.HCM, vất vưởng và buồn chán. Năm 2016, dù được đón Tết bên gia đình nhưng trong lòng lại tràn nỗi lo âu, thất vọng vì vừa phải rời chốn Sài thành hoa lệ trong tâm thế một người thất bại.
Năm nay, công việc kinh doanh có nhiều khởi sắc, Lệ Rơi biết Tết này không có chỗ cho sự lo âu và nỗi buồn. Anh lái xe về quê với tâm trạng vui vẻ, háo hức.
Đứa con xa quê cả năm về đón Tết với hành trang rất đơn giản.
Thế nhưng, đón anh trước cửa lại là ánh mắt và nụ cười ngập tràn hạnh phúc của người mẹ. Phần vì lâu lắm rồi mới thấy bóng dáng đứa con trai thứ trước cổng nhà, phần vì nhiều rắc rối trong năm cũ đã được giải quyết. "Mong mỏi lắm, chỉ lo giáp Tết nó lại gọi điện bảo "con không về" như hai năm trước thì...", mẹ anh xúc động không nói hết câu.
Chúng tôi khá bất ngờ trước cơ ngơi hoành tráng của gia đình Lệ Rơi. Bố anh hồ hởi khoe, nhà mới khánh thành cách đây hơn một năm. Vì có hai người con trai nên bố mẹ anh chia đôi đất, xây hai căn nhà giống nhau từ kiến trúc cho đến màu sơn.
Khác với vẻ nhắng nhít, đôi lúc bất cần trên mạng xã hội, ở nhà Lệ Rơi ra dáng một người con trưởng thành, lễ phép và ngoan ngoãn. Chúng tôi hiếm thấy "thảm họa âm nhạc" nói trống không với bố mẹ một câu nào.
Trong lúc trò chuyện với khách, bố Lệ Rơi liên miệng nói con trai mình số khổ, "nhà cao cửa rộng không ở, cứ thích phiêu bạt bên ngoài". Ông tự hào khoe, con trai mình không chỉ ngoan ngoãn, lễ phép mà còn rất chăm chỉ. "Lúc mới ra trường chưa xin được việc, nó ở nhà cặm cụi làm vườn với bố mẹ, không ngại nắng mưa trưa tối, thậm chí còn toàn tranh việc nặng. Hàng xóm láng giềng thấy nó hàng ngày đầu đội mũ cối, tay xách xô, cút kít đạp xe ra vườn làm mà còn phải lắc đầu...", ông nói.
Lệ Rơi cùng mẹ lau dọn bàn ghế, ấm chén. Chưa thấy trong nhà có không khí Tết, anh liền rủ mẹ ngày mai đi mua đồ.
Anh đề xuất năm nay đặt mấy cặp bánh chưng thờ Tết và đi lễ chứ không gói. Hai mẹ con bàn bạc chuyện sắm Tết rất rôm rả.
Lệ Rơi nói chuyện vui vẻ với với bố mẹ. Ông bà chỉ hỏi thăm qua loa chuyện công việc của con trai, còn lại đều tập trung vào câu hỏi: "Khi nào lấy vợ?".
Bữa cơm đãi khách đơn giản nhưng rất ấm cúng. Sự hiếu khách của bố mẹ Lệ Rơi khiến mọi người đều thoải mái. Chúng tôi khách sáo một câu: "Phiền hai bác quá", cặp vợ chồng già đồng thanh đáp lại: "Chả thấy phiền gì cả"... Mẹ Lệ Rơi vui vẻ kể: "Thế này đã là gì. Hai năm trước lúc thằng Hậu nổi tiếng, người ta đến nhà, ai cũng nói chỉ muốn nhìn một cái xem mặt mũi Lệ Rơi thế nào. Tôi và ông nhà cũng chẳng cấm, người ta đến nhà thì mình mời nước, còn thằng Hậu có ra mặt hay không thì tùy nó thôi".
Cho đến giờ, mỗi khi Lệ Rơi về nhà vẫn được bà con hàng xóm chú ý. Từ bạn bè đồng lứa đến người lớn tuổi đều đến hỏi thăm.
Lệ Rơi tranh thủ giúp mẹ dọn dẹp nhà cửa đón Tết. Anh được xem như "cô con gái rượu" trong nhà, thường xuyên cùng mẹ lo chuyện bếp núc, làm công việc lặt vặt.
Tự mình dọn dẹp phòng ngủ.
Lệ Rơi khoe, đây là chính là nơi anh "sản xuất" ra những clip hát "thần thánh".
Khoác chiếc áo lao động, đội mũ cối, "doanh nhân" Lệ Rơi bảnh bao, lịch lãm lại biến thành anh nông dân trồng ổi mộc mạc, chân chất.
Lệ Rơi đã quá quen thuộc với các công đoạn chăm sóc vườn ổi từ cắt lá, tỉa cành cho đến bọc ổi...
Anh làm từng việc một cách thành thạo như một người nông dân thực thụ.
Anh khoe, năm nay ổi cho thu hoạch tốt, lại được giá nên gia đình anh cũng có một cái Tết no đủ.
Cạnh nhà Lệ Rơi có một chiếc áo lớn. Câu cá là cách thư giãn của anh mỗi khi về nhà.
Anh chàng tung tăng đạp xe ngắm làng quê nhiều đổi mới sau một năm không về.
Tết của một Lệ Rơi nổi tiếng, hào nhoáng khác hẳn Tết của một anh nông dân trồng ổi, hiền lành, chân chất của hai năm trước đó.