Dân Việt

Ngoại tình chán từ khi bắt đầu "ngủ" với nhau

Diệu Linh 03/03/2017 07:15 GMT+7
Chuyện ngoại tình giờ rất nhiều. Mình cũng không dám chắc đến một ngày mình không vương vấn một người đàn ông có vợ. Nhưng chắc chắn những mối quan hệ “ngoài luồng” như vậy chỉ khiến bạn vui trong chốc lát.

Hồi trẻ con, lần đầu tiên mình nhìn thấy kẹo bông, trắng xốp bồng bềnh đã thấy run lên vì thích thú. Nhặt nhạnh rất nhiều chai lọ, lông gà, mình mới đổi được một cái kẹo. Mình cứ nín thở, ngắm nhìn nó. Cảm thấy mình đang sở hữu một lát cắt của bầu trời. Mình chỉ dám chạm nhẹ đầu lưỡi vào cây kẹo, cảm nhận tiếng xèo xèo tan chảy đầu lưỡi, thấy vị ngọt mát, run rẩy. Nhưng vừa cầm ra dưới mặt trời được ít phút thì cây kẹo đã tan xèo trong không khí, để lại một que tre vằn vện, loang lổ những vết đường cháy.

img

Ngoại tình như kẹo bông thông thể đem ra phơi dưới ánh mặt trời.

Cây kẹo bông thật đẹp đẽ và ngọt ngào nhưng lại là thứ không thể mang ra trước ánh mặt trời.

Ngoại tình cũng vậy.

Tôi loại trừ những người ngoại tình như thú vui, thay đổi đàn bà (đàn ông) như mua tấm áo mới. Nhưng đa số những đàn ông, đàn bà ngoài kia, ngoại tình chỉ vì hôn nhân quá buồn chán, mệt mỏi. Họ chán ông chồng bê tha, lười biếng, lại gia trưởng, đòi hỏi, kẻ lại bực bà vợ béo ú, xộc xệch, đã thế còn lắm lời, thô lỗ. Trong khi đó, các đồng nghiệp, các đối tác lại hào hoa, lịch sự, thơm tho, luôn nói lời hay ý đẹp. Đàn ông sẽ được tâng bốc khiến cái tôi nở phồng và hoóc môn nam tính cũng chảy cuồn cuộn. Còn đàn bà xúc động run rẩy chì vì được mua cho bữa trưa ấm nóng, được mở hộ cái cửa, được khen mắt em thật đẹp....

Phần lớn chuyện ngoại tình đều nhanh chóng kết thúc. Chính những cặp tình nhân ngày nào còn vật vã, đau đớn vì không gặp nhau sớm hơn, trách ông trời oan nghiệt lại sớm chán nhau, nhanh hơn là người ta chán vợ hay chán chồng. Có cô gái tự hỏi, ngày xưa lúc nào cũng bổi hổi, bồi hồi khi nghĩ về người tình, đi đến chỗ hẹn với bao run rẩy, cả ngày ngồi chờ nhắn tin, điện thoại của nhau, luôn mỉm cười khi nghĩ về nhau. Thế mà giờ lại chán thế. Thấy vô vị, thấy sự galăng lịch thiệp của anh ta thật là giả dối.

“Cuộc sống dối trái hai mặt luôn luôn ức chế tâm lý con người, tạo ra cảm giác nhục nhã và vô vọng vì bị theo dõi, ngờ vực. Kẻ ngoại tình sẽ luôn ở trong trạng thái căng thẳng, lo ngại. Cái mới lạ, phong phú của cuộc sống hai mặt đâu có nhiều, trong khi đó năm tháng của cuộc đời thì cứ trôi dần qua, mờ nhạt dần đi…”

Nhà tâm lý Bungari T.Ghêghisanốp

Chán nhau từ lúc nào vậy. Chán nhau từ lúc bắt đầu ngủ với nhau.

Ngoại tình là vụng trộm, dấm dúi, đi đến đâu cũng sợ người ta nhìn thấy, nhòm trước, ngó sau. Làm gì có chuyện cùng nắm tay nhau đi xem phim, cùng âu yếm nhìn vào mắt nhau lúc ở nhà hàng. Ăn cơm cũng phải thắng cứng lưng, hai tay đặt lên bàn. Nếu có ngươi hơi quen đi qua là cao giọng nói về một kế hoạch kinh doanh vĩ mô nào đó. Vì thế, muốn gặp nhau, sờ vào nhau, chỉ có một cách là trốn vào nhà nghỉ.

Vì chỉ có thể tranh thủ biến mất trong giờ làm việc nên làm gì có thời gian mà tâm sự, trò chuyện, mà kể chuyện vui cho nhau nghe hay giãi bày nỗi nhớ nhung. Chỉ đủ thời gian làm có mỗi một việc “make love”, có khi còn chẳng được dạo đầu, dạo cuối cho bài bản. Nhiều lúc giống như “chuột ngoáy lọ mỡ”, chưa kịp vui sướng, chỉ thấy hụt hẫng, bải hoải, bẽ bàng. Vì cứ phải giấu diếm nên vô tình nghĩ về ngoại tình là người ta nghĩ đến nhà nghỉ và chỉ để làm một việc bản năng. Tình yêu bản năng, chỉ thuần túy xác thịt thì không phải là thứ tình cao quý mà người ta luôn vin vào đó như một cái cớ để biện minh cho hành động phản bội vợ chồng của mình. 

img

Chỉ có thể gặp nhau trong nhà nghỉ, kẻ ngoại tình sẽ nhanh chóng mệt mỏi.

Được có những giây phút sống bản năng là điều mà ai cũng khao khát nhưng nếu phải sống trong một quãng thời gian dài thì người ta lại buồn bã, chán nản và giận bản thân mình. Rằng, tại sao mình lại xấu, lại ít "người" như thế. Vậy là chán nản, giận dỗi, bực dọc, ấm ức với nhau.

Ngoại tình, cốt để tìm một chỗ ẩn náu của tâm hồn, tìm quên trong chốc lát, bỗng dưng, lại thấy mệt mỏi quá. Cô ấy suốt ngày gây gổ, hờn giận, anh ta hờ hững, nhấm nhẳn. Vậy là tình tan. Nhanh như lúc nó đến.

Vợ (chồng) có chán cũng không thể dễ dàng rời bỏ vì vô số ràng buộc về trách nhiệm, kinh tế, con cái, danh dự. Còn nhân tình, có ràng buộc gì đâu nên chán là bye bye. Anh đường anh, tôi đường tôi. Những mối tình kiểu đồng nghiệp, bạn thân "lên đời" thì mất cả tình đồng nghiệp, tình bạn bè. Họ sẽ lại tự trách mình, giá như ngày xưa cứ giữ lấy một tình cảm đẹp đẽ như vậy thì hay biết bao.