Bị cáo Nguyễn Xuân Thắng cầm mic.
Bị cáo Thắng bị đại diện Viện KS đề nghị mức án 3 -4 năm tù về tội Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng.
Theo truy tố, thực hiện chủ trương, chỉ đạo của Hà Văn Thắm và Nguyễn Xuân Sơn về việc chi lãi ngoài lãi suất huy động cho Tập đoàn Dầu khí Việt Nam (PVN), bị cáo Thắng nhiều lần thực hiện chuyển tiền chi lãi ngoài cho Nguyễn Xuân Sơn, nguyên Tổng GĐ OceanBank.
Bị cáo Thắng là em họ của bị cáo Nguyễn Xuân Sơn. Sau khi bị cáo Sơn về PVN giữ chức Phó TGĐ đã nhiều lần nhờ Thắng nhận tiền giúp tại OceanBank. Việc chuyển tiền Thắng không ghi chép, theo dõi nên không nhớ số lần và số tiền Thắng đã nhận từng lần; bình quân Thắng nhận 5 tỷ đồng một tháng, quá trình nhận tiền được lặp đi, lặp lại hàng tháng.
Sau khi Cơ quan điều tra cho xem chứng từ và các bảng kê do kế toán OceanBank theo dõi, bị cáo Thắng xác nhận đã nhận và chuyển cho Sơn tổng số tiền hơn 226,6 tỷ đồng từ nguồn tiền tạm ứng của OceanBank.
Bào chữa cho bị cáo Thắng, luật sư Bùi Phương Lan (Đoàn luật sư TP. Hà Nội) cho rằng, việc truy tố bị cáo Thắng là đồng phạm của Hà Văn Thắm, Nguyễn Xuân Sơn về tội Cố ý làm trái là rất mờ nhạt. Bởi bị cáo Thắng không được bàn bạc hoặc có vai trò gì trong việc thực hiện chủ trương chi lãi suất ngoài của OceanBank. Bị cáo Thắng chỉ có hành vi chuyển tiền cho Nguyễn Xuân Sơn, nhưng hành vi này không nằm trong chức năng, nhiệm vụ của Nguyễn Xuân Thắng tại OceanBank. Bên cạnh đó, luật sư Lan còn phân tích về ý thức chủ quan của bị cáo Thắng như không biết việc chuyển tiền đó là hành vi phạm tội. Khi vụ án được điều tra, được Cơ quan tố tụng cho biết, Thắng mới hay việc làm của mình là phạm pháp, sau đó bị cáo Thắng đã tỏ ra ăn năn, thành khẩn khai báo.
Sau khi phân tích thêm các tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự, luật sư Lan đề nghị Hội đồng xét xử xem xét tuyên phạt bị cáo Thắng mức án bằng đúng với thời gian tạm giam (bị cáo bị tạm giam từ 12.3.2015) và trả tự do cho bị cáo tại Tòa.
Bổ sung thêm phần bào chữa cho Nguyễn Xuân Thắng, luật sư Chu Mạnh Cường (Đoàn luật sư TP. Hà Nội) cho rằng, trong vụ án này bị cáo Thắng tích cực hợp tác với cơ quan tố tụng phát hiện, điều tra tội phạm nên cần được hưởng tình tiết giảm nhẹ này.
Diễn biến phiên tòa cho thấy, Nguyễn Xuân Thắng có lời khai rất quan trọng góp phần vào việc phát hiện, điều tra tội phạm. Cụ thể, bị cáo Nguyễn Xuân Sơn khai đưa khoảng 30 -40 tỷ đồng cho ông Ninh Văn Quỳnh (thời điểm đó là Kế toán trưởng, sau là Phó Tổng GD PVN – khoản tiền chăm sóc đối tác). Tuy nhiên có mặt tại tòa, ông Quỳnh đã phủ nhận việc này.
Về vấn đề này, bị cáo Nguyễn Xuân Thắng có lời khai rất quan trọng để các cơ quan tố tụng củng cố thêm lời khai của bị cáo Sơn. Thắng khai nhiều lần mang tiền của OceanBank đến phòng làm việc của Nguyễn Xuân Sơn. Trong số những lần đó có hai lần bị cáo Thắng gặp Ninh Văn Quỳnh đang ngồi tại phòng làm việc của Nguyễn Xuân Sơn. Bị cáo Thắng khai tiếp, một lần sau khi Nguyễn Xuân Sơn và Ninh Văn Quỳnh nói chuyện xong, bị cáo Sơn có nói xách hộ túi đó (túi đựng 5 tỷ đồng) lên phòng ông Quỳnh. Một lần Nguyễn Xuân Thắng vừa cầm túi tiền đến cửa phòng làm việc của Sơn thấy vậy Sơn đã phẩy tay bảo đem hộ lên phòng ông Quỳnh.
Sau này sau khi bị khởi tố, bắt tạm giam trong vụ án khác, ông Ninh Văn Quỳnh đã thừa nhận cầm khoảng 20 tỷ đồng từ bị cáo Nguyễn Xuân Sơn. Ông khai 20 tỷ đồng đó được dùng vào việc cá nhân. Từ hành vi này, mới đây Cơ quan điều tra đã khởi tố tiếp ông Quỳnh về tội Lạm dụng chức vụ, quyền hạn chiếm đoạt tài sản.
Cáo trạng cho rằng Nguyễn Xuân Thắng thừa nhận biết các khoản tiền OceanBank chi cho Thắng để chuyển cho Nguyễn Xuân Sơn theo yêu cầu của Sơn là để trả lãi ngoài hợp đồng tiền gửi của PVN. Việc Thắng đi tiền do Nguyễn Xuân Sơn nhờ, cá nhân Thắng không được hưởng lợi gì, sau khi nhận tiền đều đưa cho Nguyễn Xuân Sơn. Bị cáo Thắng không biết số tiền đã nhận và chuyển cho Sơn được Sơn sử dụng như thế nào. Hành vi của Thắng được cáo buộc là đồng phạm với Hà Văn Thắm và Nguyễn Xuân Sơn trong việc chi lãi ngoài. Hành vi đó phạm vào tội Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng. |