5 siêu vũ khí nguy hiểm nhất thế giới cổ đại

Đông Hưng (tổng hợp) Thứ tư, ngày 14/03/2018 14:33 PM (GMT+7)
Trong thời cổ đại, chiến tranh phụ thuộc nhiều vào sức người và chiến thuật. Trong thời kỳ đó, rất nhiều vũ khí quân sự đượcphát minh trở thành nỗi khiếp sợ của kẻ thù và khiến hậu thế kinh ngạc. Sau đây là 5 siêu vũ khí của thế giới cổ đại.
Bình luận 0

1. Cái móc của Acsimet

Còn gọi là bàn tay sắt, cái móc của Acsimet là một loại vũ khí cổ; người ta cho rằng nó đã được dùng rộng rãi trong chiến tranh Punic II năm 214 TCN. Khi đó quân La Mã tấn công Syracuse với một hạm đội 60 chiến thuyền hạng nặng chủ yếu dùng ở thời kỳ Hy Lạp hóa. Acsimet đã thiết kế một vài chiếc máy này để phòng ngự phần bờ biển của thành phố Syracus trước sự tấn công đổ bộ của thủy quân La Mã.

img

“Bàn tay sắt của Acsimet” trong một bức họa thời thế kỷ 16 (ảnh: Wiki).

Mặc dù không thực rõ “cái móc của Acsimet” hoạt động như thế nào, nhưng theo các nhà lịch sử cổ đại thì nó có một chiếc cần cẩu và móc neo có thể nâng tàu địch lên khỏi mặt nước, và sau đó đột ngột thả chiếc tàu ra cho rơi xuống hoặc lật nhào. Quân Hy Lạp sử dụng loại máy này khi các hạm đội quân La Mã tiến sát tường thành của Syracuse vào ban đêm, và họ đã nhấn chìm nhiều chiến thuyền của quân La Mã khiến họ phải chùn bước. Các nhà sử học như Livy (người La Mã) cho rằng thất bại nặng nề của quân La Mã là do “chiếc móc” mà Acsimet phát minh ra.

2. Tháp công thành Helepolis

Tháp công thành, người Hi Lạp gọi là Helepolis, đã từng được sử dụng trong các trận chiến ở Hi Lạp từ những năm 300 TCN. Được thiết kế cho việc áp sát và xâm nhập những tòa thành cao của kẻ thù, đây thực sự là một tòa lâu đài di động nhiều tầng, được đẩy đi bằng sức người, có thể chở theo rất nhiều binh sĩ. Trêp tháp công thành cỡ lớn có nhiều cửa sổ để cung thủ và các loại vũ khí yểm trợ hạng nặng như Ballista khai hỏa.

img

Tháp công thành đôi khi là một biến thể nhiều tầng của xe đập thành, với "cú đấm ngàn cân" được trang bị ở tầng dưới cùng. Thiết kế này phổ biến trong quân đội La Mã.

3. Máy bắn tên Hwacha

Hwacha là một loại máy thô sơ có thể bắn nhiều tên một lúc, được chế tạo ở Triều Tiên. Lúc đầu nó là một loại vũ khí biên phòng nhưng về sau cũng được đưa ra chiến trường. Loại này có 2 bánh xe và tấm bảng “lên đạn” với các lỗ như hình trên. Mỗi lỗ sẽ được dùng để phóng “singijeon”, tạm dịch là “những mũi tên máy thần kỳ.” Những mũi tên này được đẩy bởi thuốc súng ở phía đuôi. Phiên bản đầu tiên bắn được 100 mũi tên mỗi lần phóng, nhưng sau đó được cải thiện để bắn 200 mũi tên cùng lúc.

img

Trong thập kỷ 1590, bán đảo Triều Tiên bị quân Toyotomi Hideyoshi của Nhật xâm lược. Trận Haengju ngày 12.2.1593 là một trong những chiến thắng vĩ đại nhất của người Triều Tiên trong chiến tranh Imjin. Theo sử chép, trong trận này 3.000 lính Triều Tiên đã bảo vệ thành công một pháo đài trước sự tấn công của 30.000 quân Nhật. Bất chấp sự chênh lệch về quân số, người Triều Tiên vẫn giành thắng lợi nhờ sử dụng khoảng 40 chiếc Hwacha.

4. Vũ khí tia nhiệt của Archimedes

Người ta nói rằng nhà toán học, kỹ sư, nhà phát minh và nhà thiên văn học người Hy Lạp Archimedes (287-212 trước Công nguyên) đã sáng chế ra loại vũ khí tia nhiệt, còn gọi là "tia chết" để tiêu diệt những tàu chiến tấn công Syracuse, thành phố nổi tiếng trong lịch sử Sicily. Theo tác giả Lucian vào thế kỷ hai và nhiều thế kỷ sau đó, thứ vũ khí này tập trung ánh sáng phản chiếu từ các khiên đồng đánh bóng vào tàu đối phương khiến chúng bốc cháy.

img

Mặc dù các nhà sử học vẫn đang tranh cãi về vũ khí này, nhưng các thí nghiệm đã chứng minh được sự tồn tại của nó là có thể. Năm 1973, nhà khoa học người Hy Lạp Ioannis Sakkas cho dựng 70 tấm gương phủ đồng chiếu vào một mô hình tàu chiến La Mã làm bằng gỗ dán ở cách đó 50 m. Khi ánh sáng phản chiếu từ các tấm gương hội tụ vào con tàu, nó bốc cháy.

Năm 2005, một nhóm sinh viên từ Viện Công nghệ Massachusettes, Mỹ cũng mô phỏng thành công vũ khí cổ đại này. Họ sử dụng những mảnh gương hình vuông đốt cháy một con thuyền ở cảng San Francisco.

5. Súng lửa Hy Lạp

"Lửa Hy Lạp" hay "Lửa Biển", là thứ vũ khí xuất hiện đầu tiên tại Đế chế Byzantine vào thế kỷ 7. Theo sử gia Theophanes, nó được phát minh vào thế kỷ 6 bởi kiến trúc sư người Hy Lạp Kallinikos, từng là cư dân thành phố Heliopolis trước khi chuyển đến Baalbeck sinh sống. Điều này hiện vẫn còn gây tranh cãi. Một số sử gia khác cho rằng nó được phát minh ở Constantinople bởi một nhóm các nhà hóa học theo trường phái Alexandria.

img

Thứ vũ khí này là một loại chất lỏng. Người ta đổ nó vào những cái bình rồi dùng máy bắn đá ném vào tàu địch hoặc dùng vòi để phun. Nó tự bốc cháy. Điều đáng chú ý là lửa vẫn cháy khi ở trong nước và việc đổ nước vào đám cháy chỉ làm cho nó càng lan rộng ra mà thôi. Vì thế, rất khó kiểm soát được lửa. Chỉ một sơ suất nhỏ cũng có thể gây thiệt hại và thương vong lớn cho các chiến thuyền của Byzantine.

Loại vũ khí này góp phần quan trọng đem lại thắng lợi cho thành Constantinople trước quân đội Arab và nhiều đội quân xâm lược khác sau đó.

Mời các bạn đồng hành cùng báo Dân Việt trên mạng xã hội Facebook để nhanh chóng cập nhật những tin tức mới và chính xác nhất.
Tin cùng chuyên mục
Xem theo ngày Xem