Tiêu Hà
-
Khi Tiêu Hà đề xuất Lưu Bang cho phép lấy đất hoang trong vườn thượng uyển để dân nghèo khai khẩn canh tác, Hoàng đế giận dữ bác bỏ và bắt giam Tiêu Hà với tội danh nhận hối lộ và bán đất quốc gia. Thậm chí, Lưu Bang còn nhận định Tiêu Hà là một thừa tướng tham nhũng, xứng đáng với án chung thân.
-
Tào Tham vận dụng học thuyết Hoàng Lão, làm tướng quốc trong ba năm. Vì lúc đó là sau thời chiến loạn lâu dài, trăm họ cần được yên ổn, biện pháp đó của ông khiến dân chúng được giảm nhẹ đóng góp.
-
Ngòi bút "truyền thần" của Tư Mã Thiên đã khắc hoạ một cách thần tình khí chất lưu manh, lỗ mãng của hoàng đế khai quốc nhà Hán - Hán Cao Tổ Lưu Bang.
-
Rốt cuộc, Lưu Bang và Chu Nguyên Chương có những phẩm chất đặc biệt nào khiến nhiều người sẵn sàng đi theo đến vậy?
-
Ngay cả khi là đại công thần của Minh triều, Lưu Bá Ôn vẫn dễ dàng bị thất sủng và vong mạng chỉ vì một câu nói.
-
Lưu Bang diệt trừ chư hầu, trở thành hoàng đế khai quốc nhà Hán là nhờ công lớn của “chiến thần” Hàn Tín, nhưng đến cuối cùng, Hán Cao Tổ vẫn quyết diệt trừ Hàn Tín bằng được. Vì sao lại vậy?
-
Cứ theo "Sử ký Tư Mã Thiên" thì khi nắm trong tay hàng chục vạn binh hùng tướng mạnh suốt một thời gian dài như thế, vậy mà Hàn Tín không hề có ý làm phản. Kể cả khi làm Sở vương, ông cũng giết bạn cũ Chung Ly Muội để chứng tỏ lòng trung thành, chứng tỏ ông không hề có ý phản Lưu Bang.
-
Khi Hàn Tín phạm tội bị xử chém và cả bọn mười ba người đều đã chém hết. Khi đến lượt mình, ông ngẩng đầu lên nhìn, chợt thấy Hạ Hầu Anh: "Nhà vua không muốn lấy thiên hạ hay sao? Tại sao chém tráng sĩ?" Hạ Hầu Anh thấy lời nói kỳ lạ, dung mạo hiên ngang nên tha mà không chém.
-
Sau khi thoát khỏi sự kìm hãm của Hạng Vũ và chạy được vào đất Thục, Lưu Bang bị chính vị mưu sĩ của mình triệt đường quay lại tranh thiên hạ, không khác gì bị đem "chôn sống".
-
Tiêu Hà là thừa tướng khai quốc của nhà Hán. Ngày nay, sau hơn 2.000 năm, cái tên Tiêu Hà vẫn được người người biết tới. Có một câu nói rất nổi tiếng liên quan đến ông: “Thành cũng Tiêu Hà, bại cũng Tiêu Hà”. Xuất xứ của câu nói ấy thực ra là một câu chuyện dài…