Rảo sơ trên con đường ở hơi xa trung tâm là đường Phan Huy Ích (Gò Vấp), thấy cái bánh giò, bánh chưng rẻ nhất cũng 12 ngàn đồng, tô cháo huyết cũng y giá đó.
Mãi mới có mấy chị dân văn phòng chuyên ăn vặt chỉ cho, 10 ngàn may ra mua được bịch bánh tráng trộn. Còn muốn có một bữa ăn coi được, bữa ăn sáng chẳng hạn. Anh Thiện Bình (sinh viên Đại học Văn Lang) cho rằng: "10 ngàn này, em ăn được cái bánh ngọt, hoặc gói xôi, trái bắp, củ khoai... gì đó".
Vậy 10 ngàn đồng một ổ bánh mì thịt ở Sài Gòn, liệu có mua được? Nhiều người cho rằng nếu chịu khó tìm chắc cũng có, nhưng đi kèm theo đấy là hình ảnh xe bánh mì xập xệ, nhân bánh lèo tèo, có nguy cơ về an toàn vệ sinh thực phẩm.
Nếu có một tiệm bánh mì 10 ngàn, nhân bánh tươm tất, cửa tiệm đàng hoàng, sáng sủa sạch sẽ, nằm ngay mặt tiền đường. Có tin nổi không?
Nếu có dịp, nên thử ghé hệ thống bánh mì thịt "10.000". Hiện hệ thống này có 2 cửa tiệm, một ở số 1A Hồ Bá Kiện (quận 10), tiệm còn lại ở 700 Bùi Thị Xuân (quận 1). Dĩ nhiên đều mặt tiền, tuy không phải ở đường lớn, nhưng cũng thuộc "quận số" chứ không phải dạng vừa đâu.
Đừng tưởng với giá như thế, thì nhân ít. Không hề, cầm thử cái bánh mì 10 ngàn này lên xem, đầy đủ những nguyên liệu của bánh mì Sài Gòn: pa tê, sốt, chả, thịt, giăm bông, rau dưa, hành ớt... Đủ cho một bữa sáng thông thường. Dĩ nhiên, nếu có muốn thêm nhiều nhân để cho bữa ăn thêm đầy đặn thì bổn tiệm luôn sẵn sàng, có luôn các loại bánh mì với giá 20 ngàn, 30 ngàn/ổ.
Quan sát buổi sáng, tiệm rất đông khách, với 4 nhân viên người xẻ bánh, người vô nhân, người giao bánh... luôn tay không ngừng. Có những ông bố chạy chiếc cub, nhìn bề ngoài có vẻ không có gì dư dả, 2 bố con 2 ổ bánh mì 10 ngàn/ổ, nhận bánh xong cha con cùng cười vui rồi chạy đi. Cũng có những người làm việc văn phòng, ghé mua vội trên đường đi làm.
Cá biệt, có những người mua bánh với số lượng hàng trăm ổ, phải mấy cái bọc ny long cỡ lớn mới chứa hết. Khách đông nên chờ lâu, nhầm lẫn là khó tránh khỏi.
Có khách khó tính quát: "Tôi đứng chờ nãy giờ lâu lắm rồi, tới từ trước ông kia, sao ổng có rồi mà của tôi lâu quá vậy", chủ tiệm cũng chỉ cười xòa xin lỗi rồi phục vụ ngay. Có nhân viên định thể hiện thái độ vì cách hành xử hơi khiếm nhã của vị khách ấy, anh chủ quay ngang nói át đi "tập trung làm đi em, khách đang chờ".
Cô Tuyết - hàng xóm của cửa tiệm - nhận xét: "Tôi thỉnh thoảng cũng ghé mua bánh mì, nhưng lâu lâu tôi cũng mua chả lụa, giăm bông của cửa tiệm. Ông chồng nhà tôi thuộc hệ thích ăn món nước nên ít ăn bánh mì. Nhưng ổng thích uống bia với đồ nguội, nên chịu quán này lắm".
Anh Hoàng Phúc chủ tiệm cho biết: "Cửa tiệm của em xuất phát từ một xe bánh mì dạo. Sau 5 năm trong nghề, gom góp được ít vốn em mở cửa hàng này. Tính ra cửa hàng đã mở cửa được 2 tháng.
Nguyên liệu em lấy từ lò, không qua trung gian nên được giá gốc. Riêng món chả, là món quan trọng nhất trong ổ bánh mì, thì nhà em ở dưới Đồng Nai tự làm. Nhân viên ở đây, chủ yếu là các bạn sinh viên, cùng hỗ trợ giúp đỡ lẫn nhau.
Nhìn vào chất lượng bánh và giá bán, anh cũng biết là tụi em lấy công làm lời là chủ yếu. Thực sự cũng có thể bán với giá cao hơn, 15 ngàn hay 20 ngàn đều được, nhưng từ lúc mở tiệm, em xác định rằng, tiệm này là để em hỗ trợ những người xung quanh. Để những người như sinh viên, bán vé số, đánh giày... có một bữa ăn phù hợp với túi tiền nhưng cũng đảm bảo đầy đủ chất lượng".
Anh Hoàng Phúc nói tiếp: "Hiện tại, mỗi ngày ở cửa hàng Hồ Bá Kiện tiêu thụ được khoảng 500-600 ổ, còn ở Bùi Thị Xuân tiêu thụ 1.000 ổ.
Tại đây, ngoài bánh mì, còn có một số món khác, như bánh bao, xôi khúc, xôi mặn... giá cả cũng phải chăng, giá cao hơn hơn ổ bánh mì 10 ngàn kia một chút. Nếu cứ bánh mì mãi cũng ngán, thì thực khách có thể đổi món. Giờ mở cửa hàng ngày của tiệm em, sáng từ 5h30 – 11h; chiều từ 14h – 19h30".
Đang trò chuyện, thấy ông lão bán vé số vừa dùng xong bánh bên vệ đường, anh Phúc giục ngay nhân viên mang giấy ra cho ông cụ lau miệng. Nhìn trong ánh mắt cụ, đủ thấy toát lên sự hài lòng.
Mấy ngày nay, Sài Gòn tha hồ bàn tán về chuyện những cửa hàng bánh mì có giá 60 ngàn/ổ, so sánh tiệm này với các cửa hàng danh tiếng khác về giá cả chất lượng. Sài Gòn mà, giá đắt cỡ nào cũng có người mua, xếp hàng mà mua, tranh nhau mà mua. Mua đông đến nỗi hàng xóm phải bảo cơ quan chức năng giải tán bớt.
Với những cửa tiệm đấy, Sài Gòn mới chỉ sang thôi. Còn chính từ những ổ bánh mỳ 10 ngàn, mới thấy Sài Gòn đẹp làm sao.