Những vết thương đau đớn luôn rỉ nước...
Là bệnh viện tuyến cuối hạng đặc biệt duy nhất ở phía Nam, Bệnh viện Chợ Rẫy TP.HCM là nơi tiếp nhận các ca bệnh nặng và nguy kịch. Đặc biệt, khu điều trị Khoa Phỏng – Tạo hình có một điểm đặc trưng vô cùng khác biệt: Ở bất kỳ phòng bệnh nào cũng chỉ gặp những người quấn băng trắng toát. Nhiều trường hợp quấn băng toàn thân, chỉ còn lại khoảng trống ở đôi mắt, toàn thân rỉ máu hay nước vàng do mất lớp da bên ngoài...
7h15 sáng, Khoa Phỏng – Tạo hình Bệnh viện Chợ Rẫy bắt đầu cuộc họp giao ban hàng ngày. Các bác sĩ lần lượt báo cáo, đánh giá tình trạng và đưa ra phác đồ điều trị cho bệnh nhân tại phòng bệnh mình phụ trách. Sau khi họp giao ban, các bác sĩ và điều dưỡng sẽ đi thăm từng bệnh nhân để đánh giá tình hình chi tiết, quyết định phác đồ điều trị tiếp theo.
Bệnh nhân nằm ở khoa Phỏng rất muôn hình vạn trạng. Có người phỏng điện, phỏng nước sôi, phỏng do xăng..., trong đó, nặng nhất là vết thương do phỏng điện. Phần lớn bệnh nhân bị phỏng điện đều dẫn đến hoại tử. Nặng nề hơn có rất nhiều trường hợp phải cắt bỏ một hoặc nhiều phần của cơ thể để bảo tồn sự sống.
Chăm sóc em gái bị phỏng lửa cồn cả 2 tay 2 chân với mức độ 27% bỏng độ II, 5% độ 3, anh Trần Vĩnh Nhân chia sẻ: "Trước kia mình nghĩ phỏng thì có gì đâu, thấy cũng bình thường. Nhưng khi đưa em gái vô đây điều trị, nhìn thấy những bệnh nhân tại khoa mới biết được phỏng nó đáng sợ tới mức nào".
Tận mắt chứng kiến những bệnh nhân đau đớn với các vết thương mất da thịt, chứng kiến các cô điều dưỡng hàng ngày tỉ mẩn thay băng cho từng người, vệ sinh vết thương, kiên nhẫn an ủi, động viên tinh thần, nói chuyện với bệnh nhân, anh Nhân rất cảm phục.
Bác sĩ Ngô Đức Hiệp, Trưởng Khoa Phỏng Phẫu thuật Tạo hình không nhớ hết được đã cứu chữa cho bao nhiêu bệnh nhân, nhưng có một ca bệnh mà anh không thể quên, dù đã xảy ra cách đây vài năm.
Đó là một chàng trai trẻ từ Tây Ninh, được đưa lên bệnh viện trong tình trạng bỏng lửa xăng toàn thân diện tích 82%, trong đó có 60% độ sâu 3 và 4. Người nhà cho biết, bệnh nhân đứng hút thuốc gần bình xăng xe máy đang mở thì bị bắt lửa gây cháy.
Tiếp nhận bệnh nhân, các y bác sĩ vào cuộc với các quá trình hồi sức tích cực, bồi phụ dịch - điện giải, hồi sức chống sốc, kháng sinh, chăm sóc vết phỏng... Suốt hành trình 102 ngày chiến đấu, các y bác sĩ đã sát cánh cùng bệnh nhân vượt qua 14 ca mổ đau đớn. Trong đó có 4 lần cắt lọc hoại tử, 2 lần cắt cụt 1/3 trên của hai cẳng chân, 9 lần ghép da.
Sau mỗi cuộc mổ, bệnh nhân càng co quắp, suy mòn nên vấn đề dinh dưỡng, tâm lý, chăm sóc vết thương... gặp nhiều thách thức. Tình trạng chung của bệnh nhân bỏng là nhiễm đa khuẩn, cũng khiến việc lựa chọn kháng sinh phải cân nhắc rất kỹ lưỡng.
Trong suốt 102 ngày đó, đã có lần gia đình bệnh nhân nản, bỏ cuộc, muốn đưa bệnh nhân về nhà để lo hậu sự, nhưng các bác sĩ Khoa Phỏng đã cố công thuyết phục giữ lại với quyết tâm chiến đấu đến cùng, giành lại sự sống cho chàng trai trẻ.
Vượt qua những lúc nguy kịch với tiên lượng dè dặt nhất, bệnh nhân may mắn giữ được mạng sống song hai cẳng chân đều đã bị cắt cụt, bệnh nhân được chỉ định sau này phải lắp chân giả, tập vật lý trị liệu. Bàn tay cũng phải trải qua thời gian điều trị di chứng bỏng để có thể cầm nắm, trở về đời thường.
Chàng trai 21 tuổi đã bắt đầu mỉm cười trở lại sau hơn 3 tháng oằn mình trong đau đớn. "Bệnh nhân thường được tiên lượng rất xấu nhưng chúng tôi không bao giờ có ý nghĩ sẽ để bệnh nhân chết mà phải luôn luôn trong tâm thế còn nước còn tát. Nếu bác sĩ đã có tư tưởng buông xuôi thì làm sao đủ quyết tâm cứu bệnh nhân được", bác sĩ Hiệp trải lòng.
Những trái tim ấm
Hiện tại, Khoa Phỏng – Tạo hình đang phụ trách điều trị hơn 50 bệnh nhân nội trú và hơn 10 bệnh nhân ngoại trú mỗi ngày. Với 8 phòng bệnh và 1 phòng hồi sức, mỗi phòng bệnh sẽ do 1 bác sĩ và 1 điều dưỡng phụ trách điều trị, chăm sóc cho 6 -7 bệnh nhân.
Gần 20 năm làm việc tại khoa, điều dưỡng Đào Thị Thanh Thủy cho biết, công đoạn khó khăn nhất trong khâu chăm sóc các bệnh nhân phỏng là vệ sinh vết thương và thay băng cho bệnh nhân. Vết thương phỏng là vết thương khó lành, có thể kéo dài vài tháng hoặc hơn nên việc các vết thương tạo mủ, có mùi hôi, hoại tử, lộ xương... là điều dễ thấy.
Việc các bệnh nhân nặng phải trải qua rất nhiều lần thay băng hoặc các ca phẫu thuật ghép da, sự đau đớn không chỉ về thể xác mà còn ở cả tinh thần là điều không thể tránh khỏi. Khi vệ sinh vết thương và thay băng cho bệnh nhân, các điều dưỡng phải có sự kiên trì, một tâm lý vững và một trái tim ấm, bởi không phải ai cũng dám đối diện khi nhìn những vết thương và giữ được sự bình tĩnh để hoàn thành công việc trước sự đau đớn của bệnh nhân.
Trong quá trình thực hiện điều trị, các điều dưỡng và bác sĩ cũng thường xuyên động viên, hướng dẫn giáo dục sức khỏe, giúp ổn định tâm lý cho người bệnh cũng như người nhà bệnh nhân.
"Lúc mới về khoa, nhìn thấy vết thương cũng sợ, nhiều lúc thay băng cho bệnh nhân, họ la hét và không cho mình thực hiện công việc, lúc đó cũng cảm thấy buồn và bất lực. Nhưng mình đặt mình vào trong tình trạng của bệnh nhân, xem họ như người nhà của mình, thì những lo lắng hay nỗi buồn bực này cũng qua nhanh, các chị em tại khoa cũng động viên hỗ trợ. Cố gắng nhất, kiên nhẫn nhất, nhẹ nhàng nhất, làm sao để có thể điều trị cho bệnh nhân sớm ngày khỏe mạnh để xuất viện", điều dưỡng Trần Thị Kim Tuyến chia sẻ.
BSCK2 Lê Văn Lộc cho biết, việc mất đi một phần thân thể như da thịt, chân tay… là một sự tàn phá khủng khiếp cho người bệnh, cả về mặt thể xác lẫn tinh thần. Vì vậy, các điều dưỡng và bác sĩ tại khoa luôn đồng cảm và giải thích hằng ngày với bệnh nhân, bởi không phải chỉ một ngày là bệnh nhân có thể hiểu rõ được tình trạng của mình.
"Một trong những khó khăn và "đau" nhất của bác sĩ điều trị tại khoa là khi phải đưa ra chẩn đoán đoạn chi (tay hoặc chân) của bệnh nhân để bệnh nhân có thể tiếp tục sống. Cảm xúc đó, mặc dù đã hơn 10 năm công tác tại Khoa, không ít lần phải quyết định như vậy, nhưng tôi vẫn có những cảm giác không thể tả được. Tuy nhiên, khi nhìn bệnh nhân dần hồi phục và xuất viện, đây cũng là niềm vui, niềm động lực để mình tiếp tục công việc tại khoa", bác sĩ Lộc tâm sự.